Bảo Bối Thiên Tài: Siêu Sủng Cô Vợ Mạnh Mẽ

Chương 25: Giải quyết xong Phong Dập Thần

/4734


Chương 25: Giải quyết xong Phong Dập Thần

Cố Hảo vẫn không dám đi lên, cô sợ gặp Phong Dập Thần ở phòng thay đồ, cô cũng sợ anh lại quay lại, thế nên bị dọa tới ở trong nước không dám động đậy.

Thời gian rất mau đã qua được 10 phút, cũng không thấy Phong Dập Thần đi ra.

Cố Hảo hơi không nhịn được nữa, cô nhìn khắp nơi.

Lúc này liền nghe thấy tiếng của Lương Thần từ xa truyền tới: “Cô Cố, Tổng giám đốc có việc đi trước rồi, tôi đưa cô về.”

Cố Hảo ngẩn ra, lập tức thở phào một hơi.

Cô vừa định ra khỏi nước, ý thức được điều gì đó, hô lên: “Đợi đã.”

Lương Thần cũng rất thức thời, lên tiếng: “Cô đi thay quần áo, tôi ở sảnh đợi cô.”

“Cảm ơn.”

Đợi Lương Thần đi, Cố Hảo lập tức vào phòng thay đồ, nhanh chóng thay quần áo, mở cửa ra, đi ra tìm tiền sảnh.

Không biết Phong Dập Thần đi bên nào, xem ra phòng thay đồ còn có cửa.

Rất nhanh Cố Hảo đã tới được tiền sảnh, Lương Thần đang cười híp mắt nhìn cô, nói: “Cô Cố, tôi sẽ đưa cô về ngay.”

Cố Hảo tràn đầy quái dị, lại thật sự thở phào nhẹ nhõm.

Cái người đàn ông vui buồn thất thường, không đi theo lối bình thường kia không ở đây là tốt.

“Cảm ơn.”

Trên đường trở về, Cố Hảo vẫn không nhịn được mà hỏi Lương Thần: “Tổng giám đốc Phong của các anh có phải sau này sẽ tha cho tôi không?”

Lương Thần cười, lắc đầu: “Tôi không biết.”

Cố Hảo nghẹn, lại nhìn Lương Thần, ý đồ muốn nhìn ra chút manh mối.

“Anh thật sự không biết, hay là không tiện tiết lộ?”

Lương Thần cười mà không nói.

Cố Hảo không có được đáp án khẳng định, trong lòng rất không chân thật.

“Cô Cố, Báo Giải trí ngày không phải một đơn vị nương náu tốt đẹp, bình luận của Chủ biên Trần kia không tốt lắm, cô vẫn là suy nghĩ đường lui đi. Nếu không phải Tổng giám đốc chúng tôi không truy cứu, thì cô chưa chắc đã qua được cửa ải kia của Chủ biên.”

Cố Hảo hiểu lời của Lương Thần là có lý. “Cảm ơn anh Lương nhắc nhở.”

“Đây là Tổng giám đốc chúng tôi bảo tôi chuyển lời cho cô.” Lương Thần nói.

Cố Hảo lập tức ngẩn người, trong lòng bỗng nhiên có chút cảm giác kỳ quái.

Rất nhanh đã đến tòa soạn.

Lúc xuống xe, Lương Thần vẫn chưa đi.

Cố Hảo rất không hiểu, nói: “Anh Lương còn có chuyện?”

“Tổng giám đốc chúng tôi bảo tôi đưa cô vào.” Lương Thần nói.

“Không cần, tôi tự ---”

“Vẫn là để tôi đưa cô vào đi.” Lương Thần cắt ngang lời của cô.

Cố Hảo cuối cùng không vặn lại được.

Hai người vừa bước vào tòa soạn, tiếng nói vốn rất ồn ào lập tức liền đè xuống, nháy mắt lặng ngắt như tờ, mọi người đều nhìn về phía Cố Hảo.

Mọi người nhìn vào, Cố Hảo rất ngại ngùng.

Lương Thần đứng ở đó, mặt không cảm xúc thấp giọng nói: “Trần Lập Phi đâu?”

“Ở đây, đây ạ.” Trần Lập Phi vừa nói vừa ở bên trong đi ra, vẻ mặt sưng đỏ còn phải cố cười. Lúc ông ta nhìn thấy Cố Hảo, nháy mắt liền cứng đờ, lại cười với Lương Thần. “Cậu Lương.”

“Chủ biên Trần, cô Cố là bạn của anh Phong, ông chăm sóc cho tốt.” Lương Thần nhàn nhạt lên tiếng, tiếng nói truyền đi khắp nơi.

Lời này nói ra không chỉ có Trần Lập Phi ngây người, ngay cả Cố Hảo cũng ngây theo, hoàn toàn không dám tin, từ lúc nào cô đã trở thành bạn của Phong Dập Thần?

“Vâng, vâng.” Trần Lập Phi vội gật đầu.

Lương Thần lại nhìn về phía Cố Hảo, nói: “Cô Cố, đây là điện thoại của anh Phong, cô gặp phiền phức, có thể gọi cho anh ấy.”

Nói xong, anh ta đưa một danh thiếp vàng nguyên chất đặc chế tới.

Cố Hảo giật mình, danh thiếp đó đều là vàng, tuyệt đối xa xỉ.

Lương Thần thấy cô nhìn chằm chằm danh thiếp, cũng không nhận, liền cố nhét cho cô, liếc mắt nhìn cả tòa soạn một vòng, rồi rời đi nhanh chóng.

Cố Hảo ngây ngẩn nhìn danh thiếp nửa ngày cũng không động đậy.

Lương Thần vừa đi, sắc mặt Trần Lập Phi nhìn Cố Hảo liền thay đổi, nhăn lông mày, nhưng lúc nhìn danh thiếp trong tay của cô, vẫn là đổi khuôn mặt cười, nói: “Cố Hảo, cô rất giỏi, lên xe cậu Cố một lần, liền giúp tòa soạn giải quyết xong chuyện này rồi. Đúng là giỏi thật, tôi thay mặt toàn thể đồng nghiệp cảm ơn cô.”


/4734