Cậu Sinh Viên Hư Hỏng

Chương 22.2: Nhét đầy ( H )

/90


Chương 22.2: Nhét đầy ( H )


Hoắc Không Hiệp bắt lấy vú của cô bức ép cô phối hợp với chuyển động của cậu, Hoắc Không Hiệp vốn không tính toán muốn ở nơi này làm Diêu Dao, nhưng đột nhiên bị kích thích, bị người khác phát hiện liền không tốt.


Hoắc Không Hiệp không nghĩ sẽ nhịn, bắt đầu chạy nước rút làm đến cùng.


Diêu Dao lúc này nghĩ đến váy vóc sang trọng đang mặc ở trên người này có thể bị dính dịch dâm thì phải làm sao bây giờ, toàn bộ tâm tư suy nghĩ tất cả trong đầu của cô đều về côn thịt trên người người kia khiến cô vừa yêu vừa hận đang ở trong thân thể của cô.


“Ưm a a... Cậu...” Trứng dái của Hoắc Không Hiệp va chạm với mông của Diêu Dao, phát ra âm thanh “bạch bạch”, cùng với âm thanh thọc vào rút ra, nếu là có người đến gần nhất định có thể nghe ra hai người ở bên trong xe đang làm cái gì, nhưng bây giờ là gần rạng sáng, nào có người sẽ tới bãi đậu xe giữa trời tuyết đâu.


Bờ mông trắng nõn của Diêu Dao đều bị cậu đánh cho đỏ bừng, giống như là một quả đào chín mọng nước, có vẻ càng thêm quyến rũ.


Hoắc Không Hiệp cố ý kích thích cô: “Kêu lớn tiếng như vậy, để cho người khác nghe thấy được sao.”


Diêu Dao khẩn trương khiến tiểu huyệt co thắt một chút, Hoắc Không Hiệp cắn răng, căng chặt hàm dưới, nhắm tới tiểu huyệt đang co thắt cực chặt của cô.


“Ha a... Không có… Ưm...” Diêu Dao thề thốt phủ nhận nói, tiểu huyệt mẫn cảm bắt đầu không tự chủ co rút lại.


Hoắc Không Hiệp cực kỳ phối hợp đem côn thịt đang phồng lên chọc đúng chỗ sâu nhất của cô, mở miệng cô ra áp vào, bắt đầu bắn ra tinh dịch đặc sệt nóng ấm.


“Ưm a... Làm tốt lắm a a a ~!” Diêu Dao thét chói tai khi được lên đỉnh.


Tinh dịch hai tháng tích góp được số lượng rất nhiều, Diêu Dao không có khả năng chạy thoát, chỉ có thể chịu đựng cậu bắn vào, bắn lên bụng nhỏ ấm áp, lại phồng lên.


Vì phòng ngừa tinh dịch chảy tới trên ghế, Hoắc Không Hiệp đem quần lót của cô xé thành vải vụn nhét vào tiểu huyệt của Diêu Dao.


Diêu Dao vẫn đang ở trong dư âm của cảm giác đạt cao trào, tiểu huyệt mẫn cảm rụt lại một chút.


“Ưm...” Diêu Dao lúc sau mới bất tri bất giác phản ứng lại cậu đã làm cái gì, khi cô ngồi dậy liền cắn cắn môi mỏng của cậu.


Hoắc Không Hiệp trấn an cô, cẩn thận mặc quần áo lại cho cô thật tốt, cởi áo khoác của chính mình ra khoác ở trên người Diêu Dao.


Diêu Dao lái xe về nhà, dọc theo đường đi tất cả sự chú ý đều đặt ở trên dị vật bị nhét tại tiểu huyệt, cảm thấy tinh dịch muốn từ trong huyệt nhỏ chảy ra, chính là lại bị bịt lại ở bên trong, ngứa, giống như cảm giác vô số con sâu đang ở trong tiểu huyệt của cô gặm cắn, tra tấn cô.


Hoắc Không Hiệp vốn đang chợp mắt chợt phát hiện động tác nhỏ của cô khi khép chặt chân, ngồi ở ghế phụ cũng không muốn vạch trần cô, cùng cô nói chuyện phiếm.


“Tôi đã gửi đơn, kế tiếp cũng không có việc gì.” Hoắc Không Hiệp nói.


“Ừ.” Bộ não của Diêu Dao cuối cùng bắt đầu suy nghĩ: “Vậy có muốn đi đâu đó chơi một chút hay không.”


Hoắc Không Hiệp tò mò hỏi cô: “Chị muốn đi đâu.”


“Để tôi nghĩ lại đã...” Diêu Dao chậm rãi nói.


Rạng sáng xe không nhiều lắm, Diêu Dao rất mau liền lái xe về đến nhà, Hoắc Không Hiệp xuống xe trước đem Diêu Dao bọc đến mức kín mít, sợ bị người khác nhìn thấy.


Thân trên Diêu Dao mặc một cái áo khoác thật dày, thân dưới là váy dài phiêu dật bay bay, mơ hồ có thể nhìn thấy cẳng chân mảnh khảnh.


Hoắc Không Hiệp dắt cô bước nhanh hướng đến thang máy.


“Cậu đi chậm một chút...” Diêu Dao nhẹ nhàng thở phì phò, vừa rồi ở trong xe cô phảng phất đã thích ứng dị vật ở trong tiểu huyệt, nhưng hiện tại khi đang đi đường, tiểu huyệt bị vải dệt thô ráp cọ xát, tinh dịch trong bụng chậm rãi từ khe hở ở giữa trào ra, dần dần chảy tới trên đùi, Diêu Dao kẹp chân ý muốn ngăn cản tinh dịch chảy ra, đi một bước cũng khó.


Hoắc Không Hiệp thấy vẻ mặt quyến rũ của cô, khóe mắt cũng đều dính hơi nước, tiến lên một bước chặn người cô lại bế cô lên, bước nhanh đến hướng thang máy.


Diêu Dao đem mặt chôn ở cổ Hoắc Không Hiệp, xấu hổ không dám nhìn cậu.


Tiếng hít thở dồn dập phả vào trên cổ Hoắc Không Hiệp, còn có âm thanh phải hơi nhẹ nhàng rõ ràng truyền tới lỗ tai Hoắc Không Hiệp, Diêu Dao nghe thấy tiếng Hoắc Không Hiệp nuốt một ngụm nước miếng.


Hoắc Không Hiệp vội vàng ôm cô vào phòng, ở chỗ cửa nhà đem cô thả xuống dưới, ngay sau đó đem cô đè lên trên cánh cửa, tràn ngập ý tứ chiếm đoạt mà hôn cô đè ép cô vào cánh cửa.



/90