Con Gái Nhà Nông

Chương 142 - Chương 142

/176


Ta gây chuyện? Ta gây chuyện gì? Triệu thị vừa hét lớn một tiếng, lại sợ dẫn người khác tới đây, vội hạ giọng nói: Ta đây là vì ai? Còn không phải là suy nghĩ vì ngươi? Ngươi còn có con trai phải nuôi, nói đưa đi thì đưa đi, ta nói với ngươi, cho dù ngươi không tặng vòng tay này, chất nữ của ngươi cũng không hiếm lạ, hiện tại người ta có tiền kia mà, còn tự mình còn mở tiệm đâu, thiếu chút này của ngươi sao? Ngươi hiếu kính lão nương ngươi cũng không có được tốt như vậy, đã bao giờ ngươi từng mua cho ta thứ gì quá quý đâu, một con nhóc, trái lại ngươi nịnh bợ lên.

Vương Hà Hoa tức giận vẻ mặt đỏ bừng: Nương, sao chẳng bao giờ người chịu yên tĩnh một chút vậy, chất nữ của ta, ta cần phải nịnh bợ sao? Bản thân Phúc nhi có thì đó là của chính nó, ta đưa là ta đưa. Nương, người nói ta không hiếu kính người, nói mà lòng ta cũng lạnh, nương, người cảm thấy trong mấy con trai của người, ai là người hiếu thuận nhất? Thấy Triệu thị không nói lời nào, Vương Hà Hoa nói: Là Tam ca đi. Nương, không phải ta nói người, hiện tại người ăn ngon uống tốt, có gì không hài lòng chứ?

Thế nào cũng phải khiến cho trong lòng Tam ca tam tẩu trở nên lạnh lẽo, người mới thoải mái sao? Kêu nhị ca ta đi hiếu kính người? Người cảm thấy có khả năng sao? Không tin về sau chúng ta thử xem thế này, người và cha đến ở mỗi nhà một tháng xem, ta xem người ở trong nhà nhị ca nữa! Hơn nữa, nói một ngàn nói một vạn, Phúc nhi không phải thân cháu gái của người sao, làm cô cô cho cháu gái thứ tốt, còn không phải người buôn bán lời sao? Được rồi, ta đã nói nhiều như vậy, nương, người cũng đừng nói gì nữa, cần phải trở về.

Triệu thị nói: Vừa rồi ngươi nói nhị ca ngươi, có phải nhị ca ngươi đi tìm ngươi hay không? Đồ chết tiệt, không gây chuyện cho ta một chút thì hắn cũng không thoải mái.

Hắn là đi tìm ta, đi vay tiền, nhà chúng ta một tháng cũng phải sinh hoạt, sao có thể mỗi lần đều cho hắn mượn? Nhị ca và bên này quan hệ đều đã tan vỡ, mới nghĩ đến người muội muội này của hắn, nàng thấy nếu quan hệ huynh muội, mượn qua một hai lần còn được, nhưng mà vẫn tiếp tục, như vậy thực xin lỗi, nàng cũng không cho mượn!

Sao ta lại sinh đứa nhỏ như vậy! Triệu thị hận đến chụp đùi: Đến đâu cũng không để cho người ta sống yên, đại tỷ ngươi thì sao, có đi tìm ngươi hay không? Hiện tại Vương Mai Hoa cũng không xong.

Đại tỷ? Một văn ta cũng sẽ không cho nàng mượn, Hỉ oa tử phải đi đánh bạc, bao nhiêu tiền cũng là đổ trôi dòng nước, cũng không thể mở mang được đầu óc. Vương Hà Hoa nói.

Tốt lắm, tốt lắm, nói mấy thứ này liền phiền, vẫn là nương nói với ngươi, về sau đừng chuẩn bị mấy đồ quý giá, nhìn mà đau lòng!

Vương Hà Hoa thấy nương nhà mình còn muốn nói, vội xoay người bước đi, Triệu thị tức giận đến mắng ở phía sau: Sao đứa nào cũng cau mặt với lão nương hả?

Giữa trưa, vào lúc ăn cơm, cháu ngoại trai Sở thị đã chạy tới báo tin, bụng Tứ thẩm Vương Phúc Nhi bắt đầu lên cơn đau. Triệu thị bởi vì đây là đứa nhỏ thứ hai rất không dễ dàng mới có được của Vương Thiết Tỏa, tâm tình rất là kích động, vội vàng bắt người hỏi ra sao rồi, khiến cho cháu ngoại trai của Sở thị đỏ mặt, Vương Hà Hoa nói: Nương hỏi một đứa nhỏ việc này làm gì? Chúng ta nhanh chóng đi thăm Tứ tẩu đi, không phải đã đưa đến trấn lên đây sao?

Đúng đúng! Triệu thị lại ngừng một chút: Nhưng hôm nay là mùng năm tháng năm, lúc này sinh đứa nhỏ chính là điềm xấu lớn! Không được, không được! Ta không đi!

Vương lão đầu mắng: Cái gì mà may mắn với điềm xấu, đó chính là tôn tử ngươi, ngươi phụ nữ này sao tâm địa ngoan độc như vậy hả, không đi, thì ngươi trở về chết cho ta! Quay đầu đi nói với Thích thị: Nhà Lão Tam, liền phiền toái ngươi và Hà Hoa đi xem đi.

Cha, người nói quá khách khí, chúng con vốn là nên đi. Thích thị và Vương Hà Hoa vội vàng chạy qua, Triệu thị lại còn nói nói: Ta nói cũng không có sai, mùng năm tháng năm sinh con, sao có thể được chứ? Đây không phải là khắc người sao? Còn không phải ta là vì tốt cho mọi người, ta có gì sai!

Vương Phúc Nhi nghe mà kỳ cục, nên đã nói: Nãi nãi, Tứ thẩm con còn không có sinh mà, ai nói chính là sinh hôm nay, lúc trước khi Tứ thẩm sinh Nha nhi không phải mất một ngày một đêm sao? Thật là, hiện tại thời điểm quan trọng này, thế nhưng bà lại nghĩ chuyện khắc người hay không này. Quả thực là!

Hơn nữa, cho dù là sinh vào mùng năm tháng năm, cái này không phải còn có phương pháp phá giải sao? Trên trấn trên huyện có nhiều đạo quan chùa miếu như vậy, cũng không tin không có biện pháp nào.

Ngươi một đứa nhỏ thì biết gì, sinh con ngày mùng năm tháng năm, chính là không thể được! Ta nói cho các ngươi, nếu thật sự là sinh hôm nay, các ngươi người nào cản trở ta, ta không để người đó yên, lão Vương gia chúng ta cũng không thể bởi vì một đứa này, hại cả nhà!

Vương Phúc Nhi lười lại đi giảng đạo lý với bà, chỉ là rốt cuộc trong lòng hy vọng Tứ thẩm sinh vào ngày mai, nếu không cho dù là qua nửa đêm thì sinh cũng tốt, như vậy, thì người khác cũng sẽ không nói gì. Chỉ cần hơi dính tới chuyện ngày sinh ra không đúng, đến lúc đó đứa bé cũng chịu tội, cho dù là cha ruột mẹ ruột thương, nhưng mà không chịu nổi người khác nói lời ra tiếng vào. Hơn nữa, đến lúc đó một khi có gì chuyện không như ý, đều sẽ trút hết lên trên người đứa nhỏ, vô tội biết bao!

Cũng không phải Vương Phúc Nhi không có nghe nói qua truyền thuyết, có người đã trực tiếp bỏ đi hoặc là dìm chết đứa nhỏ sinh vào ngày mùng năm tháng năm, nhưng đây cũng chỉ là truyền thuyết. Hiện tại thế nhưng rõ ràng sẽ xảy ra ở bên cạnh của mình, cảm giác này tuyệt đối không giống nhau.

Thật sự là đáng sợ, sinh đứa nhỏ còn chọn thời gian, trăm ngàn lần không thể sinh vào ngày điềm xấu, rất không có nhân quyền!

Nam nhân trong nhà cũng không tốt nói gì đối việc này, Lượng Lượng thấy không khí trong nhà không tốt, nương mình lại cũng không ở bên cạnh, liền tự giác túm làn váy của Vương Phúc Nhi. Vương Phúc Nhi dẫn theo Lượng Lượng đi đến trong phòng mình, đứa nhỏ này không thích đọc sách, Vương Phúc Nhi lấy ra cửu liên hoàn ngày bé cho hắn chơi đùa, lại kêu Khấu nhi bưng vào một mâm điểm tâm. Đứa nhỏ có ăn có chơi, lập tức quên chuyện không vui trước mắt, bắt đầu tự mình vui vẻ.

Chờ đợi là buồn chán, đến thời điểm cơm chiều còn không có tin tức truyền về, Vương Đồng Tỏa và Thích Gia An đi hỏi thăm một chuyến, nói là còn chưa có sinh ra, Triệu thị lại thở dài nhẹ nhõm một hơi. Lúc này còn chưa có sinh ra thì tốt, bà thật sự không hy vọng tôn tử của mình sinh vào một ngày này, cho nên tốt nhất có thể tránh khỏi một ngày này, bằng không mình làm chuyện nhẫn tâm, đó cũng là

/176