Con Gái Nhà Nông

Chương 87 - Chương 87

/176




Đang nghĩ gì? Tống Trường Khanh hỏi.

Ta suy nghĩ có lò nướng tốt hay không, chúng ta có thể dùng loại biện pháp này, nướng khoai tây lát mỏng, khoai lang lát mỏng, làm thành mặn, ngọt. Như vậy thì chủng loại cũng nhiều lên.

Triệu Thư Lâm nói: Trong tửu lâu cũng có, nhưng mà không biết thích hợp hay không, không bằng ngươi nói là dạng gì, chúng ta cho người ta làm ra.

Vương Phúc Nhi nghĩ nghĩ, nói: Chủ yếu là bên trong có một tầng chuyên dùng để nướng đồ, đúng hơn là để đồ vào trong đó, không phải treo một bên, như vậy, có chút giống như nướng thịt, chẳng qua là bịt kín lại. Vương Phúc Nhi vừa nói vừa khoa tay múa chân, Tống Trường Khanh và Triệu Thư Lâm đều hiểu được. Ở đây không có điện, chỉ có thể chỉ dùng lửa để nướng, đương nhiên cũng chính là dùng than để nướng, sở dĩ phải phong kín, là vì như vậy mới có thể điều chỉnh độ nóng cao, hương vị được làm ra đã sửa lại sẽ chính tông hơn một chút.

Triệu Thư Lâm nói: Được, ta trở về tìm người làm ra, thứ này chúng ta còn phải giữ bí mật, bằng không người khác cũng bắt chước rồi, thì chúng ta không chiếm được tiên cơ.

Tống Trường Khanh cũng gật gật đầu: Đến lúc đó trong tiệm nướng thứ này, phải là người của chính chúng ta, tốt nhất trên người là tử khế, nếu mướn người, rất có khả năng bị người khác trả tiền giá cao đào mất.

Không thể không nói, bọn họ lo lắng thực chu đáo, không hổ là đứa nhỏ trong nhà người ta, vì thế thương nghị xong, Vương Phúc Nhi tiếp tục cân nhắc mấy thứ này, hai người bọn họ đi làm việc vặt khác.

Mấy ngày nay Vương Tiểu Bảo thật vui vẻ, bởi vì Tam tỷ của nó muốn thử nghiệm ra này nọ, thứ làm ra được, còn không đều vào bụng của nó sao? Cho nên hiện tại nó rất là hạnh phúc, cái bụng nhỏ cũng tròn vo, nương nói nó ăn vậy thì ăn cơm cũng không ngon, nhưng mà nó mặc kệ.

Tam tỷ, lại làm ra gì đó. Vương Tiểu Bảo ở trên bếp lò nhìn qua.

Vương Hoa Nhi từ bên ngoài đuổi theo vào: Đi đi đi, đệ muốn ăn hỏng người sao hả, đệ là cá à, ăn cũng không biết no.

Nhị tỷ, vì sao tỷ nói đệ là cá? Con cá này thật sự là ăn không biết no sao? Vương Tiểu Bảo hỏi.

Vương Hoa Nhi giải thích không được, nói thẳng: Hỏi Tam tỷ của đệ.

Trước kia Vương Phúc Nhi có nói qua với mấy tỷ, cá vàng chính là cái loại cho ăn bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu, cho dù là no đến chết cũng không biết là ăn no, không nghĩ tới hiện tại nhị tỷ lấy cái này nói Tiểu Bảo.

Nhìn ánh mắt trông mong của Vương Tiểu Bảo, Vương Phúc Nhi nói: Có một loại cá, mặc kệ ăn bao nhiêu cũng không biết đói, Tiểu Bảo của chúng ta không phải như vậy, ăn no chính là ăn no, có đúng hay không?

Vương Tiểu Bảo vội ưỡn ngực nói: Dạ,

/176