Cuộc Sống Hằng Ngày Tại Long Thần Điện

Chương 1 - Chương 1

/3


Tương truyền rằng, trên trời có tứ linh thần, mang tên 4 vì sao ở 4 phương trời. Bốn vị thần chia nhau ra cai quản ở những vùng đất khác nhau, bảo vệ những người dân sinh sống ở vùng đất của mình cai quản khỏi những thiên tai, những điều tà ác và xấu xa.

Trong đó, tứ linh thần gồm Đông Phương Thần Long, Thanh Long, vị thần tượng trưng cho nước, biểu tượng của sung túc, dồi dào, bất tử và tái sinh. Thanh Long cũng là biểu tượng cho mùa xuân đầy sức sống, màu mà mọi thứ sinh sôi nảy nở, phát triển dồi dào.

Tây Phương Bạch Hổ, Bạch Hổ, vị thần tượng trưng cho gió, biểu tượng của sự tự do, phóng khoáng, gió mang những điều tốt đẹp đến với vùng đất của con người. Bạch Hổ cũng là biểu tượng của mùa thu se lạnh với những cơn gió nhẹ, làm mát dịu lòng người.

Nam Phương Chu Tước, Hỏa Phượng, vị thần tượng trưng cho lửa, biểu tượng của sự mạnh mẽ, bất khuất, sự cao quý và tình thương yêu mãnh liệt. Hỏa Phượng cũng là biểu tượng của mùa hè nóng bức nhưng đầy màu sắc, nhộn nhịp của các sinh vật.

Bắc Phương Huyền Vũ, Huyền Quy, Xà, vị thần tượng trưng cho đất, biểu tượng của sự chịu đựng, hạnh phúc và sự phát triển. Huyền Vũ cũng là biểu tượng của mùa Đông lạnh lẽo nhưng chôn sâu trong đó là những sự sống bé nhỏ chực chờ nảy nở vào mùa xuân.

Người dân 4 phương chia nhau ra thờ phụng 4 vị thần, hằng năm đều tổ chức các lễ hội và lễ thờ cúng nhằm cầu sự phù hộ và bảo vệ của họ, khiến cho cuộc sống của họ thêm ấm no, hạnh phúc.

**

Mùa hè, một mùa nóng bức nực nội, ánh nắng chói chang khó chịu chiếu thẳng vào người, xuyên qua bộ quần áo mỏng manh làm rát làn da non nớt. Bầu trời cao xanh lồng lộng, cây cối trong vườn tràn đầy sức sống, vươn những tán cây to lớn ra đón lấy ánh nắng, trong không gian vang đầy tiếng côn trùng kêu rầm rì, tấu lên một khúc nhạc diệu kì vui tươi, rộn rã.

Tôi đưa tay lau vệt mồ hôi trên trán, cảm nhận cơn gió nhẹ vừa lướt qua làm bớt đi phần nào cảm giác nóng rát trong da, nhìn xuống bên chân, còn 2 thùng nước, trong lòng khẽ đánh nhịp, tự nhủ chỉ còn 2 thùng nữa thôi là xong, làm xong tôi có thể đến chỗ Ngô đại nương lĩnh cơm trưa, cứ nghĩ đến buổi sáng Ngô đại nương đã nháy mắt nói sẽ để chừa phần sườn lợn nướng mật ong cho tôi là tâm tình liền không nhịn được bay lên.

Để nhanh chóng được ăn món sườn lợn nướng mật ong, tôi nhanh chóng xách 2 thùng nước, di một mạch đến phía còn lại của khu vườn, chuẩn bị công việc tưới cây của mình. Tôi đặt hai thùng nước xuống đất, sau đó giơ bàn tay lên, bắt đầu đề cao tinh thần, nhìn chằm chằm nước trong thùng như thể có vật báu trong đó.

Một lúc sau, nước trong 2 thùng liền khẽ động động, sau đó bay lên cao, tôi thay đổi động tác, khẽ nắm hay bàn tay lại cùng nhau, hai khối nước liền hợp thành một khối, tôi đưa hai tay lên thật cao, để khối nước khổng lồ bay lên, cuối cùng, tôi mạnh buông hay tay, rồi chật vật chạy nhanh vào cái đình gần đó, khối nước lúc này liền văng tung tóe, từng giọt từng giọt rải xuống như mưa đang trút xuống, thấm vào những tán lá cây xanh mơn mởn đang chờ sẵn.

Tôi chạy không kịp, làm ướt một ít vai áo, đợi cho “mưa” xong rồi, liền chạy lại cầm mấy cái thùng nước chồng lên nhau, nhanh chân đến phòng dụng cụ cất, rồi chạy đi ăn trưa.

Tôi tên là Ninh Tiểu Ngọc, mọi người thường gọi tôi là Tiểu Ngọc, con người tôi bình thường, không có tài năng gì, tính tình đơn giản, lạc quan, thích ứng với cuộc sống, không có dục vọng




/3