Độc Phi Ngự Tà Vương

Chương 13 - Chương 13

/125


Edit: voi còi

Triệu thị cũng thấp giọng cười lên, quản gia là nhi tử của Kỷ ma ma, đưa đi những nha hoàn bà tử thằng nhóc kia, đều là những người không trọn vẹn .

Không phải đồ ngốc chính là người nhát gan, hoặc là chính là lời nói vụng về tay chân vụng về.

Bà cũng muốn nhìn Lâm Mị dùng những người này như thế nào.

Một nữ nhi thứ xuất, nên thành thật bổn phận đợi ở trong viện của mình, đợi được an bài cho nàng một gia đình, ngoan ngoãn gả ra.

Náo nhiều chuyện như vậy làm cái gì?

Chuyện nha hoàn bà tử trước đây bị Triệu thị đè ép xuống, cho bọn họ một khoản tiền nhỏ, đánh phát ra hầu phủ.

Lâm Mị cùng Triệu thị xem như là tạm thời bình yên vô sự, cũng gặp được tỷ tỷ Tú Nhi của tiểu nha hoàn Châu Nhi, so với Châu Nhi lớn hơn hai tuổi, trái lại là một cô nương tinh xảo đặc sắc, chỉ là thân thể không tốt lắm.

Nhưng mà, điều này không làm khó được Lâm Mị.

Từ xưa y độc là một nhà, dị năng của nàng nếu là độc, đối với dược tính của các loại thảo dược các loại vật phẩm chính là rõ như lòng bàn tay, dùng để điều trị thân thể, đây không phải là chuyện dễ dàng sao?

Hiện tại cánh chim của nàng không gió, có ăn có uống không ai phiền, trước đề cao thực lực của chính mình là chính.

Hơn nửa tháng sau, khí trời ngày càng lạnh lẽo, trong thành hội đèn lồng cũng vô cùng náo nhiệt chuẩn bị diễn ra.

Tiểu thư, một lát đi hội đèn lồng, nhưng là phải để Thạch Đầu theo sát người nha, nhiều người. Tú Nhi nhìn thủy linh linh một chút cũng không giống như là nha hoàn thô sử, cộng thêm thân thể điều trị được thỏa đáng, hai má bông phấn hồng hồng, là một mỹ nhân bại hoại đâu.

Một đôi tay khéo léo càng làm cho Lâm Mị không ngừng hâm mộ, chỉ khua khua mấy cái là có thể đem tóc dài làm nàng đau đầu không ngớt búi thành búi tóc đẹp.

Tú Nhi trực tiếp coi như là thiếp thân nha hoàn của Lâm Mị.

Mới đầu Châu Nhi sợ hãi, trải qua nửa tháng dạy bảo, triển lộ tính tình nàng rộng rãi, dám nói dám làm .

Một ít việc giặt quần áo may vá dọn dẹp bên trong phòng có hai bà tử thô sử, việc còn lại liền đều là Thạch Đầu .

Thạch Đầu một bữa cơm có thể ăn ba con gà quay, cơm một thùng, bánh bao bao nhiêu cũng hết. Thấy sức ăn kia Lâm Mị mừng rỡ không ngớt, liền giống như tìm được Đồng hương quen thuộc vậy.

Dị năng giả lượng cơm ăn cũng lớn, đồng bạn lúc trước cùng nhau chém giết, lượng cơm ăn cùng Thạch Đầu không sai biệt lắm.

Chỉ tiếc những người đồng bạn ấy sớm đã chết ở trong đám tang thi.

Thạch Đầu tuy nói là không có dị năng, thế nhưng ăn được nhiều làm được cũng nhiều, một nhóm người khí lực thật là bưu hãn.

Thằng nhóc khác muốn hai người nâng một cái rương, Thạch Đầu một người cầm lấy hai cái rương giống như đang chơi vậy.

Cái gì theo sát ta? Các ngươi cũng cùng đi! Lời của Lâm Mị khiến động tác búi tóc cho nàng của Tú Nhi dừng một trận, không thể tưởng tượng nổi mở to hai mắt nhìn.

Thế nào? Cao hứng ngốc a? Lâm Mị cười lên: Các ngươi nhanh đi chuẩn bị một chút.

Tiểu thư? Thực sự? Châu Nhi từ bên ngoài tiến vào vừa lúc nghe thấy tin tức này, kích động chạy tới, khuôn mặt nhỏ nhắn hưng phấn đỏ bừng, cùng với tiểu nha đầu sợ hãi ban đầu hoàn toàn là hai bộ dáng.

Ta còn có thể lừa ngươi hay sao? Lâm Mị buồn cười bắn chóp mũi của Châu Nhi, nhìn Châu Nhi giống như mèo nhỏ che cái mũi của mình, hai mắt nước mắt lưng




/125