Độc Phi Ngự Tà Vương

Chương 40 - Chương 40

/125


Edit: voi còi

Sau khi Lâm Mị thay đổi một bộ y phục, mang theo Tú Nhi ra cửa.

Mới ly khai viện của mình, lúc tới hậu viện, liền nghe tới tiếng khóc nức nở còn có giọng nói khuyên giải an ủi: ... Vậy có thể có biện pháp nào đâu? Muội nói có đúng hay không? Nếu không muội cũng có bản lĩnh kia, làm cho nam nhân cũng vây quanh muội đi.

Lâm Mị vốn là không có để ý, chỉ là, Lâm Y Hân ở trong viện trong đình nói chuyện mà lại vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy nàng, âm dương quái khí mở miệng: Tam muội, đây là đi đâu?

Ra cửa. Lâm Mị thuận miệng nói.

Lâm Y Hân giật mình che môi đỏ mọng: Tam muội, một cô nương chưa gả, cũng không thể tùy ý trên đường phố xuất đầu lộ diện a. Chúng ta cũng không phải cái loại nữ tử phong trần đó, tại sao có thể không để ý như vậy đây?

Ồ. Lâm Mị gật đầu, nhìn Lâm Y Hân dào dạt đắc ý cho rằng đả kích được nàng, cười hỏi một câu, Nhị tỷ đối với chuyện của nữ tử phong trần trái lại rất quen a. Ngươi đã làm?

Lâm Y Hân sắc mặt thoáng cái liền chìm xuống, nổi giận nói: Lâm Mị, ngươi nói hươu nói vượn cái gì?

Lâm Mị nhún vai: A, ngươi chưa từng làm a? Chưa từng làm liền chưa từng làm, phản ứng lớn như vậy làm gì? Cũng không phải bị ta chọc trúng chỗ đau, thẹn quá hóa giận. Ngươi không phải chứ, nhị tỷ?

Lâm Y Hân tức giận đến sắc mặt xanh đen, muốn phản bác, lại phát hiện, căn bản cũng không biết muốn nói như thế nào.edit: voi còi

Nói như thế nào đều phải bị Lâm Mị ngăn trở về.

Tam muội quả nhiên là nhanh mồm nhanh miệng, thảo nào Chu công tử thích ngươi như vậy, vì ngươi, ngay cả Tứ muội cũng không thú. Lâm Y Hân hừ lạnh một tiếng, trong miệng oán giận Lâm Mị, trên tay lại vỗ vỗ Lâm Thiến Khanh, an ủi nàng.

Thế nào? Tứ muội cũng cảm thấy là bởi vì nguyên nhân là ta, Chu Bảo Trạch mới không thú ngươi ? Ánh mắt Lâm Mị trực tiếp rơi vào trên người Lâm Thiến Khanh, cười hỏi.

Ánh mắt Lâm Thiến Khanh lóe ra, không nói gì, thế nhưng, nhìn thần tình kia cũng là đồng ý cách nói của Lâm Y Hân.

Lâm Mị mỉm cười, trực tiếp ở bên tai Tú Nhi nói hai câu, Tú Nhi lập tức xoay người rời đi.

Sau khi phân phó xong, Lâm Mị không hề để ý tới Lâm Y Hân Lâm Thiến Khanh, quay đầu rời đi.

Tam muội, ngươi thật sự muốn xuất phủ? Lâm Y Hân vừa thấy phản ứng của Lâm Mị, cắn răng chất vấn, đồng thời có chút oán giận Lâm Thiến Khanh.

Trừ khóc chính là khóc, một điểm dùng cũng không có.

Ta xuất phủ hay không với ngươi có quan hệ gì? Lâm Mị buồn cười hỏi, Lâm Y Hân, ngươi còn muốn quản ta?

Ta thân là tỷ tỷ của ngươi đương nhiên là có thể quản ngươi. Ngươi nếu như một mình xuất phủ, ta liền đi bẩm báo cho mẫu thân! Lâm Y Hân uy hiếp nói.

Lâm Mị cho rằng nàng là ai?

Một gia hỏa vẫn luôn không được mẫu thân trông thấy, bị phụ thân quên lãng, dựa vào cái gì hiện tại không đem nàng để vào mắt?

Thực sự lấy vì An Viễn hậu phủ này, Lâm Mị nàng có thể tác uy tác phúc sao?

Đi a. Lâm Mị




/125