Em Là Công Thức Mĩ Vị Tình Yêu Của Anh

Chương 18 - Chương 18

/53


Editor: Nana Trang

Tây Mễ không biết tại sao Ứng Khúc Hòa đột nhiên hỏi chuyện này, suy nghĩ một chút lắc đầu nói: Không có à.

Nói dối. Ứng Khúc Hòa thả cô ra, thu tay lại đút vào trong túi.

Tây Mễ bối rối gãi gãi ót: Bạn trên mạng có tính không?

Sắc mặt Ứng Khúc Hòa trầm xuống: Cho nên hôm nay cô lên xe của bạn trên mạng?

Tây Mễ ôm túi nguyên liệu có chút bàng hoàng: Anh Ứng, làm sao anh biết?

Lão Khúc. Ứng Khúc Hòa hơi nghiêm nghị uốn nắn cô.

Ừm... Lão Khúc. Lần đầu gọi Ứng Khúc Hòa như thế, thật sự rất không được tự nhiên, trong khoảnh khắc kêu ra miệng cô rất ngượng ngùng. Cô nói: Anh... Anh ngồi trên ghế sofa đợi một lát trước đi, tôi đi làm đồ ăn.

Ứng Khúc Hòa gật đầu Ừ một tiếng.

Tây Mễ đi vào phòng bếp thầm thở phào một cái, mở cái túi ra, lấy thịt heo thì thấy không có rau dưa gì đi kèm.

Không có gì ngoài thịt heo, chút ít lá khoai, hai trái chanh.

Cô nhớ tới trong nồi vẫn còn cháo măng tây, làm chút thịt viên* hình như cũng có thể phối được.

(* raw là 狮子头 nghĩa là đầu sư tử, là tên gọi món ăn truyền ở Hoài Dương tỉnh Tô Giang Trung Quốc, hình ảnh ở bên dưới, giống như thịt viên vậy á)

Tây Mễ lấy thịt heo ra, cắt làm hai bên nhiều bên ít, cắt mỏng chặt thô thành chừng hạt gạo. Không có rau dưa kết hợp, Tây Mễ lấy móng ngựa mua hồi chiếu cắt vụn, sau đó trộn với vụn thịt, cuối cùng làm thành viên cầu, ném vào chảo dầu.

Thẳng đến khi thịt viên giòn lớp vỏ ngoài, lại vớt nó ra, cho thêm xì dầu, đường vào trong chảo nấu lên, nấu thành nước đường xong thì bày ra dĩa.

Ứng Khúc Hòa ngồi trong phòng khách xem Mỹ vị Trung Hoa của nhóm nổi tiếng trên mạng phát lại trên ti vi.

Tây Mễ bày chén đũa xong ngồi xuống sofa, vươn tay lấy điều khiển chỉnh âm lượng to lên.

Ống kính vừa vặn dừng ở trên mặt cô, dưới ánh đèn, khuôn mặt cô trắng bệch không có chút sức sống, so với hai MC thì nhạt như nước trong.

Tây Mễ cắn đũa cảm khái: Khó trách trên blog có nhiều người mắng tôi xấu, thì ra tôi thật sự xấu như vậy.

Ứng Khúc Hòa cầm đũa lên, gắp một cục thịt viên sốt tương đỏ, cắn một miếng, lúc răng chạm vào lớp vỏ giòn thì phát ra tiếng xốp giòn tan. Ngoài giòn trong xốp, thịt bằm tinh tế cùng nước sốt vừa miệng, hương vị tràn ngập khoang miệng.

Chỉ có chiên dầu mới có thể khiến lớp ngoài xốp giòn như thế, nhưng vào đêm mà nói, nên ít ăn thức ăn có nhiều dầu lại. Cũng may Tây Mễ là người hiểu rõ về ăn uống, một bát cháo lá măng tây làm giải bớt cái béo, còn có tác dụng giải nóng.

Một bát cháo nóng ấm làm mát lạnh thị giác và vị giác của người ăn, cũng khiến cho anh có cảm giác ấm áp của một gia đình nhỏ.

Ứng Khúc Hòa rất thưởng thức năng lực không chế thức ăn của. Cô nấu ăn, không chỉ xem xét đến khẩu vị người ăn, mà còn xem xét đến cảm giác của người ăn, khiến người ta rơi vào một tình cảm mầu nhiệm không thể nói rõ.

Thức ăn cô nấu tựa như được cô giao phó tính mạng, cực kỳ có sức cuốn hút.

Ví dụ như thịt viên sốt tương đỏ cùng cháo rau này, tựa như vợ chồng kiểu Trung đúng chuẩn, hai người tương kính như tân, có thể bù trừ điểm yếu cho nhau, thịt viên có thể giải trừ sự nhạt nhẽo của cháo, còn cháo có thể thổi đi cái béo ngậy của thịt viên, hai món ăn nhìn như không hòa hợp nhưng lại ăn nhịp ngoài ý muốn.

Cô gái bưng cái bát hưng phấn nhìn chằm chằm vào ti vi, cái miệng nhỏ nhắn nhai cháo rau, cảm khái nói: Nam Tinh thực sự có thực lực.

Cửa sổ phòng khách mở toang, gió nhẹ thổi vào, một sợi tóc ngắn của cô vểnh lên, thẳng tắp độc lập.

Ứng Khúc Hòa để thức ăn xuống, vươn tay ra để trên đầu cô.

Tây Mễ phát hiện có một cái bóng ở trên đầu, vừa ngẩng đầu lên, bất ngờ không cảnh giác bị anh bắn một búng tay.

Oa... Cô đau đến kêu ra tiếng, che trán lại, vẻ mặt phẫn uất: Anh làm gì vậy?

Lúc ăn cơm không nên nhìn


/53