Khuynh Thành Tiểu Độc Phi

Chương 218 - Chương 218

/396


Đồng Tước nhìn sắc mặt của chủ tử của mình, nói: Chủ tử, ngài yên tâm, nhất định nhị tiểu thư sẽ không có chuyện gì, nhìn sắc mặt của ngài không tốt lắm, hôm nay hoàng hậu nương nương cũng bị khiếp sợ, trong cung sợ là không yên ổn, hay là ngài đi giúp đỡ một chút, ở đây đã có thuộc hạ thay ngài trông coi.

Triệu Chính Dương cau mày, sờ lên mặt mình mà cũng không biết sắc mặt của mình trông như thế nào, chỉ sợ là giống như lời nói của Đồng Tước, không được tốt cho lắm, nhưng mà nghĩ đến Bàng Lạc Tuyết mình làm sao có thể an lòng trở về.

Triệu Chính Dương suy nghĩ trong chốc lát, nói: Ngươi đi sắp xếp người trong cung giúp mẫu hậu, bây giờ hoàng hậu nương nương có thai, ta lo lắng Vũ Dương công chúa sẽ không dễ dàng chịu để yên như vậy, nhất là Tấn vương vẫn còn ở trong cung, ta lo lắng cho sự an toàn của mẫu hậu, nhưng mà Tuyết Nhi bên này ta cũng không thể đi được, nếu nàng không an toàn, ta cũng không có tâm tình đi.

Bàng Sách cùng Bạch Quân Nhược mới từ phòng khách đi tới nơi này, thì nghe được những lời này của Triệu Chính Dương, rơi vào trong tai hai người là một phen tư vị.

Triệu Chính Dương nhìn Bàng Lạc Tuyết vẫn còn hôn mê, nói: Ngươi nên về trong cung trước đi, ở đây đã có ta sẽ chăm sóc tốt, ta nghĩ lần này Bàng Lạc Tuyết trúng độc không tầm thường, trước tiên ngươi phái người ra roi thúc ngựa đi Nam Chiếu quốc báo cho Sở Mộc Dương biết, chắc chắc Bàng Lạc Tuyết là đồ đệ của hắn, nhất định Sở Mộc Dương sẽ tới, ta khiến thái y liên thủ giữ được tính mạng của nàng, kéo dài như vậy, cũng không phải là một chuyện tốt.

Ánh mắt Triệu Chính Dương sáng lên, đúng vậy, Bàng Lạc Tuyết là đồ đệ của Sở Mộc Dương.

Lúc này Thương Dực ở bên cạnh, nói: Thuộc hạ đi, thuộc hạ không thể nhìn thấy tiểu thư gặp chuyện không may.

Mặc dù Tử Quyên rất lo lắng nhưng nghĩ đến việc chữa khỏi bệnh cho Bàng Lạc Tuyết nên cắn môi, nói: Vậy ngươi cẩn thận một chút, ngươi cũng biết thân phận của ngươi, sợ là dọc theo đường đi có không ít người truy sát.

Triệu Chính Dương nhìn Thương Dực, nói: Ta đi, ngươi ở đây bảo vệ Tuyết Nhi. Tử Quyên nói không sai, thân phận của ngươi đặc biệt, không thể đi, ta đi, Đồng Tước ngươi đi gọi người, sau đó ta về cung trước, chờ ta trở về phủ. Lập tức lên đường.

Chủ tử! Đồng Tước khẩn trương lo lắng kêu lên.

Chuyện chủ tử nhà hắn chết không phải là nhiều. Thương Dực nghĩ một khi ra khỏi Đông Tần quốc thì sẽ gặp nguy hiểm, mà Triệu Chính Dương vẫn lựa chọn muốn đi.

Nếu Triệu Chính Dương xảy ra chuyện gì, đến lúc đó làm sao hắn ăn nói với hoàng hậu đây.

Đi sắp xếp. Lần này ta nhất định phải đi.

Vào lúc này, Bạch Quân Nhược mới nhìn Dự Vương chân chính với cặp mắt khác xưa, rốt cuộc là Triệu Chính Dương và Tấn vương không giống nhau, Triệu Chính Dương có thể làm nhiều việc cho Bàng Lạc Tuyết như vậy. Nếu sau này Bạch Quân Nhược hắn chết đi, cũng có đủ người bảo vệ nàng.

Triệu Chính Dương nhìn Bạch Quân Nhược nói: Ngươi nhất định phải bảo vệ tốt tính mạng của nàng. Ta sẽ đi.

Bạch Quân Nhược dùng lực vỗ bả vai Triệu Chính Dương một cái, nói: Người cứ thoải mái đi, ở đây đã có ta.

Triệu Chính Dương xoay người đi vào trong đêm tối.

Trong Lạc Tuyết các.

Bàng Lạc Tuyết đã đổi xong y phục, Bạch Quân Nhược và Bàng Sách

/396