Kiều Nữ Thương Hộ Không Làm Thiếp

Chương 37 - Chương 37

/134


Trung tuần tháng bảy, cửa hàng liền trang hoàng xong, nhưng gặp phải rằm tháng bảy là quỷ tiết, nên thẳng đến đầu tháng tám mới chọn cái ngày lành khai trương.

Bởi vì là cổ đại, Ninh Khanh ban đầu thiết tưởng qua rất nhiều cái tên thời thượng tiểu tươi mát đều không thể dùng, dứt khoát đi theo Chung Ly gia sản nghiệp mà đặt tên, gọi là Điềm Vị Thiên Hạ, nhưng thật ra vừa tục vừa nhã.

Giai đoạn trước tuyên truyền đã làm tốt lắm, hơn nữa ăn theo hiệu ứng của nhãn hiệu Chung Ly gia, ở ngày khai trương Điềm Vị Thiên Hạ sinh ý liền hỏa bạo, đồ ngọt làm bằng hoa quả cùng sữa bò mới mẻ cùng các loại chè ngọt nhanh chóng thịnh hành khắp Thượng Kinh.

Quan trọng nhất chính là, nó còn đẩy ra một loại điểm tâm gọi là bánh kem, còn có một loại đồ uống kêu trà sữa, rất được các cô nương trẻ tuổi yêu thích.

Tương lai không lâu, Điềm Vị Thiên Hạ liền thành nơi tụ hội của các tiểu thư quý tộc ở Thượng Kinh, rỗi rãnh tới đó ngồi ngồi, ăn một ít món điểm tâm ngọt, uống chút nước trái cây trà sữa, vừa lịch sự tao nhã vừa thích ý, so với trước kia đến quán trà vô vị, đến tửu lầu trang trọng, Điềm Vị Thiên Hạ quả thực là quá thích hợp!

Ở ngày khai trương, Ninh Khanh ngồi ở tửu lầu đối diện, nâng hương má, ánh mắt mờ mịt mà nhìn chằm chằm phía dưới xem.

“Nếu là thích, đến cửa hàng ngồi ngồi, ăn vài thứ là được.” Tống Trạc nói.

Ninh Khanh lắc đầu: “Ta không phải khách nhân.”

Tống Trạc giật mình, rất là khó hiểu, hôm nay nàng được như ước nguyện, vì sao lại buồn bực không vui?

Buổi tối, Tống Trạc mang nàng du thuyền.

Hôm nay là mười ba tháng tám, còn hai ngày chính là trung thu, trên bầu trời trăng tròn lớn như khay bạc, vừa trắng vừa sáng. Cho dù trên thuyền không cần đốt đèn, cũng có thể thấy rõ biểu tình của đối phương.

Tống Trạc cho người bày án kỉ, khoanh chân ngồi ở trên boong tàu, Ninh Khanh mang theo vài món điểm tâm ngọt bày ở trước mặt Tống Trạc.

Tống Trạc không chỉ một lần ăn món điểm tâm ngọt của Ninh Khanh, lần đầu tiên là người khác dâng lên chè hạt sen, lần thứ hai là Ninh Khanh vì lấy lòng hắn làm bánh cao lương, lần này ăn, lại làm hắn kinh diễm lần nữa.

“Cái này gọi là gì?”

“Cái này kêu dương chi cam lộ, là ta thích nhất. Dùng cao lương sữa bò làm đế, hơn nữa thêm bưởi cùng xoài, vừa thơm vừa ngọt, còn chua chua ngọt ngọt, biểu ca, huynh cảm thấy ăn ngon không?”

“Ăn ngon.” Tống Trạc than cười: “Muội là như thế nào sẽ biết mấy thứ này?”

“Là ta trộm học.” Ninh Khanh nói biểu tình rất là tự đắc: “Mẹ ta nói, phòng bếp đều là hạ nhân tiến, nói nơi đó dơ bẩn, chính là nha hoàn có thể diện cũng không muốn tiến phòng bếp. Nhưng ta cảm thấy, nếu người tiến phòng bếp làm thức ăn là đê tiện, như vậy người ăn vào lại thành cái gì?”

Tống Trạc trầm mặc.

“Ta khi còn nhỏ cũng không phải


/134