Ông Xã Tổng Tài, Ngoan Ngoãn Nghe Lời

Chương 16: Đừng trách lão nương độc ác

/1417


Chương 16: Đừng trách lão nương độc ác

Phanh khẩn cấp ABS, chiếc xe đột ngột dừng lại, người trong xe nghiêng về phía trước theo quán tính.

Tần Tô sớm đã có chuẩn bị, cơ thể vẫn ngồi vững vàng trên ghế, nhưng Lục Hiên Hiên ở bên cạnh không có phòng bị, trán đập vào kính xe.

“Xin lỗi, tôi không nhìn thấy đèn tín hiệu.” Cô cười rất áy náy.

“Không, không sao.” Lục Hiên Hiên xoa cái trán sưng đỏ, ngẩng đầu lên đương nhiên cũng nhìn thấy đèn tín hiệu màu đỏ, nhưng vẫn còn cách xe chờ đèn phía trước ít nhất 200 mét.

Khóe miệng Lục Hiên Hiên nhếch lên một nụ cười đạt được ý đồ, còn vui vẻ cho rằng Tần Tô đã bị lời nói của mình làm ảnh hưởng.

Có rất nhiều quy tắc ngầm trong giới giải trí, một sao nữ vừa mới nổi như cô ta, rất nhiều đều được người bao nuôi lén lút. Thay vì bị những người đàn ông trung niên với khuôn mặt dữ tợn tàn phá, chi bằng dựa dẫm vào chỗ Tư Đồ Thận. Mặc dù thái độ của Tư Đồ Thận rất hờ hững, nhưng cô ta vẫn muốn nắm bắt cơ hội, vừa hay nhìn thấy Tần Tô, cô ta muốn ra tay từ đây trước, đến lúc đó gây ra mâu thuẫn vợ chồng, nhân cơ hội tiến vào, biến giả thành thật.

Lục Hiên Hiên đang đắm chìm trong suy tính trong lòng, khi định thần lại, chiếc xe đã dừng lại ở bên đường, tòa nhà màu trắng cùng hình chữ thập đỏ đập vào mắt.

“Bác sĩ Trần, tôi là Tần Tô. Tôi có một người bạn muốn phá thai, cô giúp tôi sắp xếp nhé…… Được rồi, cảm ơn cô, vậy không làm phiền cô nữa, có thời gian sẽ gọi cho cô, chúng ta cùng ăn bữa cơm. Tạm biệt.”

Cúp máy xong, quả nhiên nhìn thấy Lục Hiên Hiên ở bên cạnh đã biến sắc, ánh mắt nhìn qua giống như nhìn thấy ma.

“Đây là danh thiếp của bác sĩ Trần, cô ấy là chủ nhiệm khoa sản, người bình thường đều không đăng ký được. Tôi có một số giao tình cá nhân với cô ấy, vừa rồi tôi cũng đã báo trước, đến lúc đó cô có thể trực tiếp tìm cô ấy là được.” Tần Tô rút một tấm danh thiếp từ trong ví đưa qua, nói rất ôn tồn.

“Cô……” Lục Hiên Hiên nhìn tấm danh thiếp được nhét vào trong tay, môi nhất thời run lên, chưa nghĩ được nên ứng phó thế nào.

“Tư Đồ Thận lúc nào cũng chú ý khi lăng nhăng bên ngoài, sẽ không để lại hậu quả. Nếu thật sự để lại, vậy tôi cũng rất thông cảm cho cô, phải giết chết một sinh linh bé nhỏ.” Tần Tô nói một cách nghiêm túc, đến cuối cùng, ánh mắt nhìn vào đối phương cũng rất cảm thông.

Đây không phải là lần đầu tiên cô nhìn thấy loại thủ đoạn này, nhưng không phải là coi thường, dù sao thì cô cũng đã từng sử dụng. Chỉ là, với vết xe đổ của cô, Tư Đồ Thận không thể lại nhảy xuống cùng một cái hố, điểm này cô rất chắc chắn. Hơn nữa, nếu đó là sự thật, cô cũng sẽ không nhân nhượng.

Thấy vẻ mặt run rẩy của người phụ nữ cứng đờ ở đó, Tần Tô nhún vai, cong môi áy náy, “Thực xin lỗi, chỉ có thể đưa cô tới đây, tôi còn phải tới hiện trường.”

Lục Hiên Hiên chưa kịp phản ứng lại sức mạnh này, suy nghĩ hồi lâu vẫn chưa nghĩ ra đối sách đánh trả, cô đã vượt qua cô ta mở cửa xe, tiện thể cũng cởi dây an toàn trên người cô ta.

Cộng với việc bản thân Tần Tô có khí chất trời sinh khiến người khác phải quỳ gối ngay khi gặp, Lục Hiên Hiên ngẩn ngơ bước xuống xe, mặc dù từ lâu đã nghe nói cô rất có năng lực, thủ đoạn trong công việc, nhưng không ngờ khi xử lý việc “khác” cũng có thể như vậy.

Nhìn thấy chiếc xe nổ máy rồi lại chuẩn bị rời đi, suy nghĩ của Lục Hiên Hiên trở lại hiện thực, không khỏi tức giận, giậm chân không cam tâm, mở miệng hét lên, “Tôi sẽ không dễ dàng bỏ cuộc như vậy!”.

Tần Tô làm sao có thể để ý tới tiếng kêu gào không có kỹ thuật này, chân đạp ga, ung dung lái xe rời đi.

Lục Hiên Hiên rất xinh đẹp, vừa rồi kỹ năng diễn xuất cả đoạn đường cũng không tệ, chẳng trách lại có chút danh tiếng trong giới giải trí, lại là khuôn mặt chữ V phổ biến nhất hiện nay, biết làm nũng, giả vờ trong sáng, quả thực là khẩu vị của đàn ông.

Đáng tiếc, cô vừa nhìn thấy khuôn mặt này liền nghĩ tới bộ phim hoạt hình búp bê hồ lô mà con trai thích xem, yêu tinh rắn đáng ghét trong đó…… Yêu tinh, mau trả ông nội lại cho tôi!

Tần Tô nghiêng đầu liếc nhìn hình bóng vẫn đang giậm chân trong gương chiếu hậu, trong lòng thở dài một hơi.

Vốn dĩ còn cảm thấy không đáng, cứ diễn vẻ ngây thơ trước mặt người hâm mộ là tốt rồi, nhưng lại cứ muốn đến chọc tức cô, chậc chậc, thiên đường có lối thì cô ta không đi, đừng trách lão nương độc ác!

Lại cầm điện thoại lên, cô cười có chút đáng sợ, “Mộ Mộ, có phải gần đây anh rất rảnh không, giúp tôi xử lý một sao nữ……”


/1417