Tổng Tài Cường Sủng: Bà Xã Thật Ngọt Ngào

Chương 21: Tức nổ phổi

/1384


... ...

Chương 21: Tức nổ phổi

Ninh Sơ mới vừa đưa rượu đến bên môi, sau lưng đột nhiên bị nguồn lực mạnh mẽ đánh úp, thân thể Ninh Sơ run lên, rượu trong tay không kịp chuẩn bị mà hết hết lên người đàn ông đẹp như họa trên ghế sòa.

Rượu đỏ dọc theo gương mặt đẹp đẽ, chậm rãi nhỏ xuống áo sơ mi trắng tinh.

Ninh Sơ vội vàng đặt ly rượu xuống, rút giấy từ dưới bàn tràn, khom người lau cho Dung Cẩn Ngôn.

"Ngại quá, tôi không cố ý - -" Ninh Sơ lau sạch rượu trên mặt Dung Cẩn Ngôn lại lau đến sơ mi trắng.

Lúc lau đến trước ngực, phát hiện rượu đỏ thấm qua sơ mi trắng, vải dệt kề sát da thịt loáng thoáng còn thấy được vân da, trong đôi mắt long lanh của cô không khỏi thoáng cho chút xấu hổ.

Trái lại không nghĩ tới trông bề ngoài anh khá gầy nhưng dáng người lại tương đối tốt.

Cô cũng không cố ý chạm vào anh, nhưng lúc lau thay anh, đầu ngón tay vô ý chạm vào cơ ngực, rắn chắc lại có lực, vừa nhìn là biết thường xuyên vận động.

"Nhìn đủ chưa?" Theo giọng nói lạnh lẽo của người đàn ông, cổ tay trắng mịn của cô cũng bị anh nắm lấy.

Ninh Sơ ngước hàng mi dài, chống lại đôi mắt sâu hun hút của người đàn ông, cô không kêu rên đau đớn, cũng không rút tay về, nụ cười mang tính lấy lòng, "Tổng giám đốc Dung, có người đụng phải tôi nên tôi mới không cẩn thận hất rượu vào người anh. Tôi đã chân thành xin lỗi rồi anh còn muốn sao nữa?”

Cô cười rộ lên, rất là xinh đẹp.

Mắt hạnh hơi cong, như những vì sao sáng ngời, nhìn kỹ sẽ thấy trong mắt cô không chứa chút độ ấm nào.

Dung Cẩn Ngôn không buông cổ tay cô ra, ngược lại còn nắm mạnh hơn. Nụ cười trên khóe miệng Ninh Sơ cứng đờ, trong lòng vừa tức vừa giận.

Nếu không phải chi phiếu ở trong tay anh, cô mới chẳng muốn tại ở đây cười giả lả làm lành với anh đâu!

Nghĩ đến vài ngày trước, cô còn định quyến rũ anh, muốn anh làm chỗ dựa vững chắc, giúp cô giải quyết chuyện của Tiểu Tuyết ***.

Cô lại cảm thấy thật sự buồn cười.

Ỷ vào mình có vài phần tư sắc, còn muốn sắc dụ người đàn ông có quyền thế nhất thành phố Hạ Xuyên, cô thật đúng là tự tin thái quá!

Mặc dù bị anh nhục nhã, nhưng vẫn là do cô tự dâng đến cửa.

Vốn bên cạnh cô chẳng ai đáng tin cậy, người có thể dựa vào, cũng chỉ có chính mình.

Dung Cẩn Ngôn dùng lực tay rất lớn, Ninh Sơ lại da mịn thịt mềm, làn da trắng nõn nháy mắt bị anh nắm ra một đường vết hồng.

Cô không phản kháng, mắt hạnh trắng đen rõ ràng vẫn lạnh lùng nhìn Dung Cẩn Ngôn.

Ước chừng một phút đồng hồ sau, giọng nói trời sinh như mang theo sự trào phúng của Dung Cẩn Ngôn mới vang lên, "Công việc đứng đắn thì không làm, chạy tới đây nhảy múa. Bản tính cô dâm vậy sao?"

Ninh Sơ đã rất lâu không bị người ta chọc cho tức nổ phổi, từ trước đến nay cô đều không để trong lòng lời nói của người đời, nhưng Dung Cẩn Ngôn lại cứ có bản lĩnh chọc giận cô.

Một bàn tay bị anh nắm không thể động đậy, nhưng tay khác thì còn, cô nhấc ly rượu còn chưa uống trên bàn, hắt hết vào người Dung Cẩn Ngôn, "Tổng giám đốc Dung, mong anh nói chuyện tôn trọng người khác chút!"

Mẹ nó, chưa thấy qua loại đàn ông nào đáng ghét như vậy, điển hình của loại được tiện nghi lại còn khoe mẽ!

Cô bị ép đến tình cảnh này, còn không phải nhờ anh ban tặng sao?

Ai khiến cô không thể tìm được việc?

Chất lỏng màu đỏ lại dọc theo gương mặt tuấn mỹ trắng nõn của Dung Cẩn Ngôn chảy xuống chiếc cằm nam tính rồi đến yết hầu, sau đó thấm vào sơ mi trắng.

Trong phòng bao thoáng chốc lặng ngắt như tờ.

Đám người Âu Trạch, Cố Ngọc vốn đang liếc mắt đưa tình với bạn gái, nhìn thấy cảnh tượng này, cũng không nhịn được toát mồ hôi lạnh thay Ninh Sơ.

Lục Chi Hoành ngồi ở ghế sô pha bên cạnh hút thuốc thấy vậy, anh ta đứng, ánh mắt lạnh lùng đi đến chỗ Ninh Sơ.

... ...


/1384