Triền Miên Tận Xương: Tổng Tài Yêu Thật lòng

Chương 22.1: Cô ấy sẽ chỉ thống khổ hơn!

/6255


Chương 22.1: Cô ấy sẽ chỉ thống khổ hơn!

Họa vô đơn chí.

Tuyết Lạc dùng hai tay ôm chặt lấy cơ thể mình để giảm bớt cảm giác lạnh lẽo đói bụng, đi trong mưa gió trên đường phố chẳng có mục đích, lại không biết sau lưng đã có hai tên côn đồ tóc xù dài theo đuôi.

“Người đẹp, một mình sao? Cùng anh về nhà nghỉ ngơi đi.” Tên tóc xù nhuộm tím tiến lên một bước, vỗ nhẹ vào vai Tuyết Lạc, ngôn từ rất lỗ mãng và vô lại.

Tuyết Lạc sợ hãi, thu lại tâm trạng bi thương vừa nãy nghiêm giọng một tiếng, “Anh muốn làm cái gì? Tránh xa tôi ra.”

Một chiếc Ferrari ẩn nấp trong đường nhỏ sau vườn hoa, ánh mắt của Phong Hành Lãng mang chút suy ngẫm, anh rất muốn biết người phụ nữ ngớ ngẩn này sau khi không suy nghĩ mà chạy ra ngoài vào nửa đêm như vậy, gặp phải tình huống như này cô sẽ làm thế nào.

Tuyết Lạc không muốn nói gì nhiều với tên côn đồ này, cô cẳng vọt qua hướng đường nhựa cái có ánh sáng xe cộ chạy qua.

Lại không ngờ trước mặt còn có một tên tóc xù nữa, chặn đường của cô lại, “Chạy cái gì mà chạy, hầu hạ hai anh sướng rồi mới có thể chạy! Tới đi cô nàng, chúng tôi sẽ trả tiền cho em mà.”

“Tên cặn bã!” Tuyết Lạc nghiêm giọng một tiếng, sau đó liền xé họng mà hét thật lớn lên, “Có ai không, cứu với! Bắt lưu manh!”

Hai tên tóc xù dường như không ngờ rằng Lâm Tuyết Lạc yếu ớt, cổ họng lại vang như vậy, hơn nữa còn dốc hết sức mà hét lớn, điều này khiến họ hoảng hồn, một người trong số đó theo phản xạ có điều kiện rút ra một con dao trang trí đưa qua lại trước mặt Tuyết Lạc mấy cái, “Con đàn bà thối, còn dám hét nữa tao cắt họng mày!”

Thấy người đó lấy ra con dao trang trí ra, Tuyết Lạc cũng hoảng hốt, nói không e ngại thì đó là giả, nhưng Tuyết Lạc lại vừa run rẩy, vừa ép bản thân bình tĩnh lại. Tên kia thừa cơ xông về phía Tuyết Lạc……

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, một thân hình cường tráng, nhanh như gió lốc vọt tới hai tên côn đồ. Một cái đấm móc bên phải mạnh mẽ nhắm chuẩn vào tên tóc xù cầm con dao. Tên tóc xù nhuộm tóc màu tím lập tức thuận theo cái đấm móc này của Phong Hành Lãng hét lên rồi ngã gục.

Khi Tuyết Lạc nhìn rõ ‘người tốt bụng’ cứu giúp mình vậy mà lại là Phong Hành Lãng, cả người càng thêm u ám. Giống như Phong Hành Lãng còn khiến cô chán ghét và căm hận hơn cả hai tên côn đồ này.

Tận dụng thời cơ, Tuyết Lạc cởi giày da trên chân mình ra, đánh phủ đầu tên côn đồ muốn ôm giữ lấy cô kia;gót giày của giày cao gót đánh vào đầu tên côn đồ, hắn theo bản năng buông lỏng tay ra.

Cũng không nhìn Phong Hành Lãng cái nào, Tuyết Lạc đi lại giày hùng hùng hổ hổ  xông ra đường nhựa cái, vẫy một chiếc taxi ngừng lại nhanh chóng rời khỏi hiện trường.

Người đàn ông kia là đi ngang qua, hay là đuổi theo cố ý nhìn cô bị làm trò mèo? Dù sao thì người đàn ông kia cũng tuyệt đối không có lòng tốt gì cả!

Chiếc Ferrari màu đen vẫn luôn đi theo chiếc taxi, sau khi nhìn thấy Tuyết Lạc bình an tới nhà họ Hạ, Phong Hành Lãng mới nhấn chân ga rời đi. Dáng vẻ người phụ nữ vừa nãy cởi giày cao gót xuống đánh tên côn đồ dữ dội, thật là nữ cường.

Trên đường trở về nhà họ Phong, trong lòng Phong Hành Lãng lướt qua một tia cảm giác không khỏi mất mát. Một cảm giác kỳ lạ không nói ra được!

Nhà họ Hạ.

Chủ nhà Hạ Chính Dương vừa hay vừa đi công tác trở về. Ôn Mỹ Quyên đang nghi ngờ hỏi ông vì sao về nhà trễ hai tiếng. Hai tiếng này đã đi đâu làm gì. Bởi vì Ôn Mỹ Quyên tra thấy chuyến bay tối nay không hề muộn giờ.

“Cậu, mợ. Con về rồi.” Giọng Tuyết Lạc khàn khàn.

“Tuyết Lạc? Sao con lại quay lại rồi? Sao lại còn khóc nữa rồi?” Hạ Chính Dương không theo vợ giải thích nữa, lại sang hỏi han Tuyết Lạc.

“Con không sao. Nhớ nhà rồi, nên mới quay lại. Cậu, mợ, con lên lầu nghỉ ngơi đây, ngủ ngon.”


/6255