Trùng Sinh Chi Độc Phi

Chương 39 - Chương 31

/112


Khi Thượng Quan Dũng nhận được thư nhà và y phục, thì đã qua bốn tháng. Chàng rời khỏi thành vào tiết trời giữa hè, nay đang phải chống cự với cái rét giá lạnh và băng tuyết ở ngoài quan. Thượng Quan Dũng đi tòng quân lại nhận thêm được không ít mặt chữ, không cần nhờ người khác đọc thư hộ nữa, hai phong thư ngắn gọn chàng có thể xem hiểu hết.

Đọc thư Thượng Quan Duệ xong, cười nhìn thư An Cẩm Tú, sau đó Thượng Quan Dũng ngay tức khắc đọc thư này hết lần này đến lần khác. Ta có nhi tử rồi ư? Thượng Quan Dũng đọc thư An Cẩm Tú, nghi ngờ có phải mình đang mơ không?

Có huynh đệ xông lên, đoạt bức thư nhà của An Cẩm Tú trong tay Thượng Quan Dũng, miệng nói: Rốt cuộc là thư gì, có thể làm đại ca huynh cười ngốc nghếch thế này?

Đợi Thượng Quan Dũng phản ứng kịp, một đám võ nhân đã vây quanh bức thư của chàng, ngay cả chen lách còn không được, nói gì đến chuyện danh flaij.

Ai đọc thử chút đi, đây là viết gì thế? Có một người không biết chữ ồn ào.

Mang thai, đến nay đã được hai tháng... Người đọc thư xuất hiện trong nháy mắt, gằn từng tiếng để mọi người cùng nhau nghe thư của An Cẩm Tú.

Thượng Quan đại ca có hậu rồi!! Sau khi im lặng nghe xong, ai nấy đều xoay người chúc mừng Thượng Quan Dũng, mắt thấy sắp có một cặp Thượng Quan Dũng lớn, Thượng Quan Dũng nhỏ, ai nấy đều vui mừng phấn khởi.

Nàng thật sự có thai ư? Thượng Quan Dũng ngơ ngác, lẩm bẩm.

Đệ vẫn còn ngẩn người à? Có một vị đại ca đứng cạnh Thượng Quan Dũng, vỗ mạnh một cái lên vai chàng, cười nói: Giấy trắng mực đen rõ như thế, còn giả được ư? Khi đệ muội viết thư là mang thai hai tháng, thư đến nơi này cũng phải bốn tháng, tính đến giờ phút này, nhi tử của đệ giờ đã ở trong bụng của đệ muội được cả thảy sáu tháng rồi đấy!

Mang thai mười tháng sẽ sinh. Trong đám võ nhân có người hiểu biết nói tiếp: Vậy là còn bốn tháng nữa, con trai của Thượng Quan đại ca sẽ chào đời!

Thượng Quan Dũng cười toét miệng, kiều thê ấu tử, gia đình của chàng đã trọn vẹn rồi.

Mọi người sáp lại gần nói cười rộ lên, có người khen Thượng Quan Dũng lợi hại, ngay đêm tân hôn đã gieo xuống châu thai trong bụng thê tử, có người khen An Cẩm Tú vượng tử, cũng có người nói phải cố gắng đánh trận này cho thật đẹp, rồi về kinh xem cháu nhỏ, còn có người đã suy đoán xem đứa trẻ sinh ra sẽ giống cha hay nương, có không ít người nhìn chữ viết trên thư, khen An Cẩm Tú viết đẹp.

Thượng Quan Dũng nghe mấy người đó thảo luận mà im lặng không nói gì, rốt cuộc là nương tử chàng có thai, hay nương tử của đám người này có thai vậy hả? Nhưng khi nghe các huynh đệ nói đến trận chiến lần này, Thượng Quan Dũng lại im lặng, trận đánh này không thể kết thúc chỉ trong một năm được, thê tử nhỏ của chàng chỉ có thể sinh khi không có chàng bên cạnh thôi.

Trống trận đột nhiên vang lên, đánh vỡ bầu không khí phấn chấn trong doanh trại.

Thượng Quan Dũng vội vã nhét thư vào trong áo, vội đi theo nhánh quân của đại tướng quân Chu Nghi chạy ra khỏi quân doanh.

Ngoài Bạch Ngọc quan, hai nhánh quân đội giết chóc nhau, tiếng kêu vang trời, máu loãng nhuộm đỏ tuyết trắng dưới đất.... Kinh đô ở xa nghìn dặm lại ngủ say trong yên lặng, người gõ mõ đi qua từ ngõ nhỏ không người đến phố lớn, lần lượt gõ ba tiếng.

An Cẩm Tú bừng tỉnh trong giấc mơ, ngồi phắt dậy trên giường. Giấc mơ vừa rồi nàng vẫn nhớ rõ ràng, trong mơ, Thượng Quan Dũng một thân một mình đối diện với đại quân trăm vạn của Bắc Quyết, vạn tên cùng bắn, một mũi chợt xuyên qua ngực Thượng Quan Dũng. An Cẩm Tú sợ hãi kêu rên trong mơ, thế nhưng dù nàng cố thế nào cũng không thể lại gần chàng, chỉ có thể trơ mắt nhìn Thượng Quan Dũng ngã xuống nền đất, thân thể bị thiên quân vạn mã Bắc Quyết bước qua, sau đó chỉ còn lại một bãi máu ghê người.

An Cẩm Tú ngồi trên giường thật lâu, sau khi khí lạnh lan vào do mồ hôi túa ra bởi cơn ác mộng, An Cẩm Tú chỉ thấy bụng nàng đau đớn. Cơn đau khiến An Cẩm Tú chợt nhớ ra trong bụng còn có đứa bé của nàng và Thượng Quan Dũng, vội khuyên nhủ mình bình tĩnh lại,




/112