Tướng Công, Tạo Phản Đi!

Chương 23 - Chương 23

/50


Cả đời ngoại tổ mẫu - Ôn lão phu nhân của Liễu Minh Nguyệt chỉ sinh được hai nam hai nữ, trừ nữ nhi nhỏ nhất là mẫu thân Ôn thị của Liễu Minh Nguyệt thì toàn bộ đều khoẻ mạnh.

Hiện tại ngoại tổ phụ, tổ mẫu của nàng đang sống ở Giang Bắc với đại nhi tử Ôn Thời, nhị nhi tử Ôn Quân mang theo thê thiếp Vạn thị và nhi nữ đến Giang Nam nhận chức quận trưởng Vân Hương. Kì thi xuân năm nay, nhị tử (hai con trai) của Ôn Quân đều muốn tới kinh thành thi hội, Vạn thị không yên lòng, dứt khoát bỏ lại Ôn Quân, kêu thiếp thất thông phòng hầu hạ, tự mình mang theo hai nhi tử và nữ nhi nhỏ vào kinh.

Mặc dù Hạ Giám Thừa làm chức quan không lớn, nhưng vẻ thanh cao và tật xấu phong lưu của người văn nhân thì không thiếu.

Tuy Hạ phu nhân thương yêu Liễu Minh Nguyệt, nhưng Liễu Hậu lại không hay để Liễu Minh Nguyệt đến Hạ phủ. Nguyên nhân là vì không khí của Hạ phủ không tốt lắm, vị di phụ (dượng) kia của nàng có hậu viện muôn hồng nghìn tía, nếu không phải dựa vào tổ nghiệp và sính lễ của Ôn thị thì chưa biết còn bần cùng đến mức nào.

May nhờ Hạ phu nhân giỏi giang, chẳng những nắm hết đám oanh yến trong hậu viện của Hạ Giám Thừa trong bàn tay mà đám thứ tử, thứ nữ cũng quy quy củ củ với vị đích mẫu (mẹ cả) này, ở trước mặt bà, thật sự không dám càn rỡ.

Hậu viện của Liễu Hậu yên tĩnh đến mức có thể so với miếu của hòa thượng, nên đương nhiên không muốn khuê nữ nhà mình thấy những thứ bát nháo đó. Không muốn để nữ nhi thấy di mẫu (dì) làm quá mọi việc và đám thứ tử thứ nữ bằng mặt mà không bằng lòng.

Chỉ là, Vạn thị lên kinh, tự mình mở miệng mời, hắn cũng không tiện từ chối, đành phải dặn dò Hạ Huệ chuẩn bị tỉ mỉ, phái người đánh xe đến Hạ gia.

Nhị cữu mẫu (mợ hai) của Liễu Minh Nguyệt xuất thân từ dòng dõi thư hương, trưởng tử Ôn Hữu Tư năm nay mười chín tuổi, thứ tử Ôn Hữu Niên mười bảy tuổi, chưa đầy hai tháng nữa là ấu nữ Ôn Dục Hân tròn mười lăm tuổi, đều lớn hơn Liễu Minh Nguyệt.

Liễu Minh Nguyệt và Hạ Huệ cùng ngồi xe vào cửa trong Hạ gia, dọc theo đường đi Liên Sinh và lão Lưu đánh xe đều ngồi trên càng xe, nghe được tiểu tử này càm ràm cả đường. Muốn ăn, muốn mua gì chỉ cần kêu tiểu nha đầu đến cửa trong Hạ gia truyền một lời, hắn nhất định đi mua rồi đưa vào rât nhanh.

Liễu Minh Nguyệt không chịu nổi hắn cứ lảm nhảm suốt dọc đường, cuối cùng không thể nhịn được nữa, cắn răng nói: Ngươi đi rồi, ai hầu hạ Hàn Vân ca ca hả?

Liên Sinh lải nhải suốt, chỉ mong đợi nàng hỏi câu này, nghe vậy, lông mày đều nhếch cao, giọng nói cũng ẩn chứa ý cười: Đại tiểu thư đừng lo lắng, thiếu gia lo rằng ngài ở Hạ gia không quen, lúc này mới phái ta tới Hạ gia làm chân chạy cho tiểu thư. Thiếu gia nói để cho ngài đừng lo lắng về hắn. Câu cuối cùng là hắn không cần thầy dạy cũng biết, tự thêm vào.

Liễu Minh Nguyệt buồn bực đầy mặt, lúc xuống xe còn hung hăng trừng Liên Sinh một cái, nếu không có nha hoàn, ma ma và hai vị thứ nữ của Hạ Tử Thanh của Hạ gia ra sớm đón thì nàng đã thưởng cho Liên Sinh một quả đấm rồi.

Nghênh đón Liễu Minh Nguyệt chính là đại muội Hạ Đan Ngọc, nhị muội Hạ Bội Ngọc của Hạ Tử Thanh, tuổi xấp xỉ Liễu Minh Nguyệt. Người trước là do thị thiếp Bạch di nương của Hạ đại nhân sinh, người sau là do thị thiếp Phùng di nương sinh. -- Trời sinh là đôi oan gia đối đầu, Liễu Minh Nguyệt thỉnh thoảng tới Hạ gia làm khách đã sớm quen biết.

Từ nhỏ Hạ Đan Ngọc và Hạ Bội Ngọc đã luôn tranh cao thấp, từ một cái áo đến đôi hạt châu cũng muốn so cao thấp. Nhìn thấy Liễu Minh Nguyệt, vẻ mặt lại cực kỳ nhất trí, cười như mật đường, thân mật thắm thiết tiến lên chào: Nguyệt nhi muội muội tới rồi à? A nương và mợ đều ở bên trong nóng lòng chờ đợi.

Hai người sinh ra đều hết sức thanh tú, Hạ Đan Ngọc có làn da nõn nà, vóc người hơi lớn. Hạ Bội Ngọc thì có thân hình cao gầy, vòng eo hơn một thước. Đối với hai khuôn mặt tươi cười đó, dù cho Liễu Minh Nguyệt không thích bọn họ cũng phải lộ ra tươi cười yếu ớt, cùng các nàng đi vào viện của Hạ phu nhân.

Hạ gia có bốn viện, có thê tử dòng chính của Hạ Giám Thừa, mấy phòng di nương, thứ tử, thứ nữ và tôi tớ chật ních. So với phủ Tướng Quốc trống trải thì khói lửa ở đây vô cùng nồng, dọc đường đi đụng phải không ít người.

Liễu gia không có loại sinh vật tên là thứ nữ này, ngay cả Liễu Minh Nguyệt cũng không thể chấp nhận loại nữ tử có thân phận xấu hổ đó. Kiếp trước nàng chưa từng có sắc mặt tốt với đám thứ nữ của Hạ gia.

Nhưng mà, bây giờ nàng đã không còn là nữ tử tùy hứng như trước kia, trong lòng không vui, nhưng nụ cười trên mặt lại rất hoàn hảo,




/50