Vô Hạn Thự Quang

Q.13 - Chương 41 - Thần Của Các Vị Thần

/722


Sở Hạo cảm thấy có gì đó sai sai, nhưng lại không biết là sai ở chỗ nào, vả lại giọng nói đó lúc trước, hay phải nói là dựa vào ý chí trên người Hades lúc trước thì thông tin được nói ra là quá nhiều rồi. Chính vì vậy trong phút chốc hắn có hơi hết hồn, tuy nhiên những thông tin này lại đem lại hướng đi mới cho những suy đoán từ trước tới giờ của hắn. Đương nhiên, lúc này hắn cần phải ứng phó với vị Hades vẻ mặt cứ như bị **** xong không biết làm sao ở ngay trước mặt đây.

“Nếu như nói, là một sức mạnh cao cấp đưa ngài đến đây thì sao, ngài có tin không?” Sở Hạo cân nhắc trong một thoáng, sau đó nói ra những lời này.

“Nếu như là thần của các vị thần thì sao?” Sở Hạo chỉ đơn giản nói ra câu này, quả nhiên, vẻ mặt của Hades trong chớp mắt thay đổi, một vẻ mặt vô cùng kích động lẫn kinh ngạc, thậm chí là hoảng sợ.

Chỉ trong giây lát, Hades liền biến thành một bóng đen lao vụt tới trước mặt Sở Hạo. Tuy nhiên dường như ngài ta còn bận tâm về một vấn đề gì đó, cũng không hề tấn công hay tiếp xúc Sở Hạo, mà dùng một ánh mắt từ trên cao nhìn xuống hắn ở phía dưới, lạnh lùng nói: “Nói ra hết tất cả những gì ngươi biết, người phàm. Cho dù ngươi có là một nhà hiền triết, cũng tuyệt đối không thể nào biết được bất kì thông tin gì từ thần của các vị thần. Vì vậy, nói cho ta biết tất cả những gì mà ngươi biết. Nếu không, ta không ngại cho ngươi nếm thử nỗi tuyệt vọng sâu thẳm nhất địa ngục. Tin ta đi, dù là bất cứ sinh vật nào, ngay cả các vị thần cũng không muốn phải trải qua nó đâu! ”

Hades khẽ mỉm cười, nhưng ánh mắt vẫn sắc bén như cũ, chờ Sở Hạo nói tiếp.

“Tôi không phải là nhà hiền triết của thế giới này.” Sở Hạo cười.

Hades dường như lại rơi vào trạng thái trầm tư, mãi một lúc sau mới lên tiếng: “Điều này nói ra cũng thuyết phục, thế giới này, sau khi bị anh trai ta tận lực tiêu diệt, đã trải qua rất nhiều năm rồi không xuất hiện nhà hiền triết, gần như tất cả những nhà hiền triết còn truyền thừa lại đều đã bị giết hết rồi. Ta cũng chỉ vừa mới biết có một nhà hiền triết vừa xuất hiện, hơn nữa còn là một kẻ rất mạnh. Lúc đầu ta cũng rất tò mò, nhưng nếu như ngươi thực sự đến từ một thế giới khác, vậy thì tất cả đều đã rõ ràng rồi, có điều... trong lời nói của ngươi vẫn còn chút thiếu sót, ta không cho rằng chỉ dựa vào thực lực của ngươi lại có thể đi xuyên thế giới. Phải biết rằng, ngay cả các vị thần như chúng ta cũng không thể nào một thân một mình mà làm được điều đó.”

“Là đang nói đến văn minh chi lý sao?” Sở Hạo vẫn giữ nguyên vẻ ung dung cười nói.

“Đây chính là điều tôi đang muốn nói rõ.”

Sở Hạo thu lại vẻ mặt bình thản, thay vào đó bằng một dáng vẻ nghiêm túc trả lời: “Thực chất giữa các thế giới còn có một tầng ngăn cách sâu hơn nữa, ngoài việc cần có một sức mạnh to lớn đủ để có thể đi xuyên thế giới, mỗi một thế giới còn có pháp quy riêng của nó, đây cũng chính là văn minh chi lý mà tôi đã nói. Nếu như không đúng pháp quy, chưa biết chừng Thần đi đến một thế giới khác cũng sẽ phải rơi xuống trong chớp mắt. Chỉ có thần của các vị thần mới có thể bình yên vô sự đi xuyên qua các thế giới. Tôi đã từng đến một di tích nơi thần của các vị thần rơi xuống, trong di tích đó, tôi nhặt được một di vật, hơn nữa còn buộc chặt nó với linh hồn mình, vì vậy mới có được năng lực đi xuyên thế giới.”

Trong lòng Sở Hạo cười lạnh một trận, nhưng đã diễn phải diễn tới cùng, hắn hơi cúi người đáp: “Hades tôn kính, tôi đã dám đến gặp ngài, trước đó còn định gặp mặt thần Zeus, dĩ nhiên là đều đã tính toán chu toàn. Hãy tin tôi, đức ngài, không có bất kì kẻ nào là ngu ngốc, tôi cũng biết quý trọng mạng sống của mình vậy. Món di vật này đã buộc chặt vào linh hồn của tôi rồi, hủy diệt tôi, cũng chính là hủy diệt nó. Không chỉ vậy, đây là di vật của thần của các vị thần, bất cứ ai nếu không phải là thần của các vị thần đều không thể cướp đoạt nó khỏi linh hồn của tôi, nhưng nếu ngài muốn xem, cũng không thành vấn đề...” Nói đến đây, Sở Hạo mở ra trước mặt cửa vào Bán Vị Diện của hắn.

Đây cũng là một lựa chọn nguy hiểm của hắn, bởi theo những thông tin mà hắn có được từ Thần Cách, Bán Vị Diện là thứ vô cùng quý giá, ngay cả một vị thần Vị Diện cũng khó mà có được nó. Đó là báu vật cực kỳ quý giá phải dựa vào toàn bộ thời cơ và duyên kỳ ngộ mới có thể có được. Một khi một vị thần có được Bán Vị Diện rồi thì sẽ có thể rời khỏi Vị Diện mình được sinh ra, đương nhiên là cũng không thể hoàn toàn thoát ly nó, nếu như Vị Diện đó bị tiêu vong thì vị thần cũng sẽ phải tiêu vong theo. Nhưng vào lúc này, gần như là rất khó để có thể phá hủy Bán Vị Diện, cho dù phá hủy được đi nữa, vẫn sẽ còn đó một phần thuộc tính được giữ lại. Huống hồ, thua keo này ta lại bày keo khác.

Vừa nói, Hades vừa hóa thành một dải sáng đen xông vào bên trong Bán Vị Diện. Sau đó Sở Hạo liền cảm thấy có một sức mạnh hình thành bên trong Bán Vị Diện của hắn. Có điều sức mạnh này lại quá đỗi mỏng manh, nếu miêu tả một cách đơn giản, giống như hắn đang nắm trong tay một quả trứng gà, sau đó một loại ruồi bọ, à không, một con kiến cứ nỗ lực cướp đi quả trứng trong tay hắn vậy. Một loại sức mạnh gần như không thể nhìn ra, mãi đến lúc này hắn mới thở phào nhẹ nhõm.

Thần linh có thể khống chế được một phần của Vị Diện, ở Vị Diện mà họ được sinh ra, bản chất của họ đều thuộc về tính hiện hóa và nhân cách hóa của mỗi một quy luật trong Vị Diện này. Tương tự, đối với những quy luật không hoàn thiện của Bán Vị Diện, bọn họ cũng có thể khống chế được nó, thậm chí là tiến thêm một bước nữa, biến Bán Vị Diện trở thành sân nhà của mình, đây cũng chính là thứ được gọi là Thần Quốc.

Sở Hạo tuyệt đối không tin, một vị thần nhỏ nhoi, cũng không phải là vị thần duy nhất trong Vị Diện này lại có thể cướp được đồ từ trong tay Chủ Thần. Phải biết rằng, cho dù có trải qua từng đó thế giới Luân Hồi, gặp qua các vị thần, đi qua Cao Ma Vị Diện, thậm chí là hiểu biết về Vị Diện Hồng Hoang nhưng Sở Hạo vẫn không rõ Chủ Thần rốt cuộc là thứ gì. Thế giới Luân Hồi đã vượt qua được gần như toàn bộ văn minh chi lý của đa nguyên vũ trụ, khiến tiểu đội Luân Hồi xem thường những văn minh chi lý như khoa học kỹ thuật, ma pháp,... Những vật trao đổi vô hạn đó đã vượt quá sức tưởng tượng của Sở Hạo rồi. Đừng nói là vị thần bản địa này, có khi nào thần của các vị thần cũng không thể động đến được một cọng lông của Chủ Thần?

Sở Hạo trước giờ đều không nghĩ rằng Hades có thể cướp được Bán Vị Diện của hắn!

Sở Hạo có hơi lưỡng lự, nhưng vẫn không đóng kín lối ra vào của Bán Vị Diện. Chính lúc này, một luồng ánh sáng đen nhạt từ trong bay ra, vừa ra liền hóa thành hình dáng của Hades. Mà vẻ mặt của Hades lúc này thật sự hoảng hốt, phải nửa ngày sau mới lấy lại được một chút uy nghiêm, thì thầm: “Ta cảm thấy được một nguồn sức mạnh, một nguồn sức mạnh cuồn cuộn vĩ đại đến khó mà miêu tả được... Đó có phải thần của các vị thần? Mặc dù đã rơi xuống rồi vẫn kinh khủng như thế...”

“Không sai.” Sở Hạo gật đầu khẳng định: “Tôi cũng không có cách nào khống chế được nguồn sức mạnh này, nhưng nó chỉ ẩn nấp bên trong Bán Vị Diện của tôi, tôi cũng chỉ có được khả năng đi xuyên Vị Diện mà thôi, có điều...”

“Lúc đó cũng không chỉ có mình tôi đi đến di tích của thần trên các vị thần, thực ra nói một cách chính xác, tôi chỉ lấy được một món di vật mà thôi, còn có một người nữa, hắn mới thực sự có được di sản của thần trên các vị thần. Nếu như có thể giết được hắn, tôi sẽ có được chìa khóa khống chế sức mạnh thực sự của món di vật này từ chỗ hắn. Chính vì thế tôi cần sức mạnh của ngài phối hợp với tôi để giết người này.” Sở Hạo nghiêm túc trả lời.

Sát ý trong mắt Hades có hơi co lại, hắn ta khẽ cúi đầu, không để Sở Hạo nhìn thấy vẻ mặt của mình, chỉ hỏi một câu: “Vậy đổi lại ta sẽ có được gì? Hơn nữa ta không thể đi xuyên Vị Diện, làm sao giúp ngươi giết kẻ đó được?”

“Thần tính và... Thần Cách ư?” Hades tự động tiếp nhận tất cả những thông tin này, líu ríu nói.

“Đúng, kẻ đó cần có một lượng lớn Thần Tính và Thần Cách, vì vậy có thể sẽ đến Vị Diện này, sau đó giết ngài cùng chư thần, hấp thu Thần Tính và Thần Cách của mọi người. Nhưng đây cũng là một cơ hội, khi hắn có thể tấn công chúng ta, chúng ta cũng có thể tấn công lại hắn. Di vật này của tôi có thể khắc chế được hắn, đến lúc đó phải cần đến sức mạnh của ngài cùng chư thần rồi. Tôi chỉ cần có được chìa khóa của món di vật là được, còn lại toàn bộ di sản đều sẽ giao cho các ngài. Tôi cũng tự mình biết mình, không có sức mạnh thì không nên đòi hỏi quá nhiều, vì vậy tôi chỉ cần một mình chìa khóa mà thôi. Đương nhiên để có thể sống sót đến khi cuộc chiến của chư thần có kết quả, tôi hy vọng ngài sẽ dùng thần danh của mình hướng về Minh Hà mà tuyên thệ, trước khi tôi rời khỏi Vị Diện này, ngài sẽ đảm bảo cho tính mạng của tôi được an toàn. Nếu như vậy, tôi sẽ tiết lộ cho ngài biết thời gian, địa điểm mà kẻ kia sẽ đến, đồng thời khống chế hắn trong lúc chiến đấu.” Sở Hạo liền trả lời.

“Chuyện này tôi cũng không có cách nào làm được.” Sở Hạo vuốt tay đáp: “Nhưng tôi có thể làm gì được chứ? Ngài và các chư thần đều là thần linh, muốn giết tôi lúc nào cũng được, cho dù có làm trái lời thề, tôi có thể làm gì được chứ? Diệt thần ư? Hay là cướp đoạt di vật? Cướp đoạt di vật từ trong tay các vị thần sao? Chính vì thế, lời thề này dù nói ra hay không, giao ước giữa chúng ta có được thành lập hay không, đều hoàn toàn phụ thuộc vào quyết định của ngài.”

Hades ngẩng đầu lặng lẽ nhìn Sở Hạo rồi mới trầm giọng nói: “Hiện tại ta cũng có thể bắt trói rồi giết chết ngươi, sau đó tìm ra tất cả từ trong linh hồn ngươi, ta cũng là Minh Vương kia mà!”

Được rồi, Sở Hạo lại lần nữa nói hươu nói vượn rồi. Bán Vị Diện của hắn thật ra rất yếu ớt, lúc nãy là vì Hades muốn chiếm đoạt nó, chứ nếu đổi một cách khác, chỉ cần phá vỡ Bán Vị Diện thì sẽ không cảm nhận được sức mạnh của Chủ Thần...

Hades lại trở nên trầm mặc nữa rồi, lần này hắn ta trầm mặc rất lâu, cứ như phải nghĩ về rất nhiều thứ rồi mới hít vào một hơi mà nói: “Ta tại đây lấy cái tên Hades, hướng về Minh Hà tuyên thệ, chỉ cần kẻ người phàm ở trước mắt đây trong và sau khi chiến đấu trao cho ta phần chiến lợi phẩm vốn thuộc về ta, ta sẽ đảm bảo an toàn cho tính mạng cho hắn trước khi hắn rời khỏi Vị Diện này.”

Trong lúc Sở Hạo cười thầm trong lòng không ngớt, Hades sau khi tuyên thệ xong lại nói: “Đúng rồi, còn một việc cuối cùng, về chuyện thần của các vị thần cũng như kẻ sắp đổ bộ, ngoài ta ra không được nói với bất kì vị thần nào. Nếu không chỉ dựa vào lời tuyên thệ trước Minh Hà của một mình ta, bọn họ cũng sẽ không thủ hạ lưu tình với ngươi đâu, ta nghĩ, ngươi cũng đã biết Zeus ra lệnh giết ngươi rồi đúng không?”

Sở Hạo ngay lập tức bày ra một vẻ mặt khó xử, nói: “Nếu như vậy, chỉ dựa vào sức của mình tôi với ngài chỉ sợ sẽ không đấu lại nổi kẻ kia, dù sao thì hắn cũng có di sản của thần của các vị thần mà.”

Hades quay đầu đi, cơ thể lại một lần nữa biến thành ánh sáng đen, sau đó bay thẳng về bóng đêm ở phía xa, chỉ còn giọng nói truyền về bên tai Sở Hạo.

“Ngoại trừ các anh em của ta, ở thế giới này, vẫn còn đó một sức mạnh cao cấp... so với Zeus lại càng vĩ đại hơn, gần gũi hơn, hoặc có thể nói đó là sức mạnh thần của các vị thần...”


/722