Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Chương 121 - Chương 26

/215


Ánh mắt của Liễu Thư làm cho Abby có chút khẩn trương tim cũng đập nhanh, nhưng mà quả thật là oan uổng hắn, thú nhân cũng là thực ngây thơ, mặc dù có thời điểm cũng nhiệt tình dọa người. Tối hôm qua ăn cơm xong thì Abby đưa Kathy trở về, nhìn ánh trăng trên bầu trời rất đẹp nên đề nghị đi dạo một chút ở trong bộ lạc, tản bộ gì đó, coi như là tiêu hóa thức ăn. Cũng là đang lúc tình đến chỗ nồng, Kathy thực ngượng ngùng đồng ý. Sau đó hai người liền tay cầm tay đi ra ngoài, đợi khi trở về thì sắc trời đã khuya, lúc ấy Abby vỗ bộ ngực cam đoan buổi sáng nhất định sẽ đến sớm kêu Kathy dậy, để cho cô yên tâm ngủ. Ai biết chính hắn cũng ngủ quên luôn, lúc này trời sáng bừng hai người đều ngủ quên mới vội vội vàng vàng chạy tới.

Cô nàng bất mãn kéo tay Abby bụm miệng mình xuống, cô rất tức giận, thiếu chút nữa thì đã dậy trễ, nếu bỏ lỡ lần thu thập này thì phải làm sao bây giờ. Nghĩ như vậy lại liếc hắn một, quyết định hôm nay cũng không cần để ý Abby, thú nhân không giữ lời hứa là phải bị trừng phạt, hừ.

Trải qua hai lần dò đường trước đó, hiện tại nhân viên đi thu thập đã tương đương ổn định. Các thú nhân phân chia phía trước chính giữa phía sau, bảo hộ nhóm giống cái cũng dò đường cho các cô. Lúc này đây Vu y vẫn đi theo, Liễu Thư rất lo lắng, công việc thu thập này cũng phí thể lực, mỗi ngày sẽ không thu thập hết các thứ, chỉ là đi một ngày như vậy cũng quá sức, Vu y cũng là giống cái không biết chịu nổi không.

Vu y, hai lần trước ngài hái thảo dược cũng đủ dùng, hơn nữa ngài cũng dạy chúng ta nhận biết thảo dược, ngài có thể nghỉ một chút. Liễu Thư tìm một cơ hội tiến lên giúp đỡ Vu y vừa nói.

Vu y Phân Đạt cười cười, vỗ vỗ cánh tay Liễu Thư nói: Biết con là hài tử ngoan, nhưng mà các con đều ra ngoài ta lo lắng, tộc trưởng không thể tới nhìn các con, ta đến cũng được. Huống chi ta nhận biết dược thảo đều là các đời Vu y lưu truyền tới nay, ít lại càng thêm ít, ở lại trong bộ lạc cũng không thể biết có thảo dược khác có thể dùng hay không, ra ngoài nhiều để nhìn xem cũng tốt.

Lời Vu y nói thật là có lý, làm cho Liễu Thư cũng không tốt nói thêm cái gì, chỉ nói, để cho bà chú ý thân thể nhiều hơn, thảo dược gì đó cũng không vội, mọi người đều có thể hỗ trợ. Đồng thời cô cũng giúp chia sẻ một chút thứ trong sọt Vu y, nhưng bị Vu y coi cô còn nhỏ mà cự tuyệt. Liễu Thư đen mặt, cô mà nhỏ cái gì, cũng đã hơn hai mươi rồi, còn muốn khế ước với thú nhân nhà các người đấy.

Nhóm giống cái thu thập này nọ cũng bắt đầu mở rộng chủng loại, chẳng những là thảo dược, trái cây và rau dại, Liễu Thư đề nghị để cho các nàng lưu ý rễ cây phía dưới. Bởi vì cô nghĩ tới khoai tây khoai lang khoai sọ và thức ăn thân củ. Những thứ đồ ăn đó tinh bột cao cho dù là làm món chính cho thú nhân cũng không tệ, có thể cải thiện bao nhiêu thì cải thiện, vẫn luôn ăn thịt cô cũng lo lắng thay cho bụng bọn họ có thể táo bón hay không.

Lúc này đây trong nhóm giống cái có thêm hai người coi như là quen biết, chính là Gina được xưng là giống cái xinh đẹp nhất bộ lạc cùng với Noreen tuyên bố nhất định phải tranh đoạt Allen với Liễu Thư. Gina sinh bệnh đến nay mới đi ra ngoài, lần đầu tiên tham gia thu thập, phân đến nơi đây Liễu Thư cũng không cảm thấy cái gì, nhưng hình như cô cảm thấy Gina và Carmen đi có chút gần...

Còn Noreen, là bản thân cô ta yêu cầu, không cần nhiều lời tự nhiên là vì Allen, không nghĩ tới tiểu nha đầu này chấp nhất như vậy. Kỳ thực theo lý thuyết Noreen chưa có trưởng thành là không cho phép ra ngoài, nhưng tiểu nha đầu này thực chịu khó, ở bộ lạc thì chỉ có thanh danh tốt. Có lẽ là a ba sớm mất, sinh ở gia đình mồ côi cha có vẻ dễ dàng trưởng thành đi. Chỉ là có chút tùy hứng nhỏ thì có thể được thông cảm, Noreen yêu cầu đến đội nhóm này thu thập tộc trưởng vốn không muốn đồng ý. Chẳng qua cũng bởi vì nha đầu kia ỷ vào nó còn nhỏ quấn quýt làm phiền, hơn nữa quan trọng nhất vừa khéo là giống cái trong đội muốn đi chung với bạn thân của mình, vì thế cứ thay đổi như vậy. Liễu Thư không có ý tưởng gì, cô có lòng tin với Allen, cũng không biết rốt cuộc Noreen lại kiên trì cái gì, hồi còn nhỏ có một loại yêu say đắm, được rồi, thực mơ mộng.

Xã hội nguyên thuỷ toàn bộ thiên nhiên không bị ô nhiễm, đương nhiên cũng không có bất luận dấu hiệu khai phá gì, cho nên liền tạo thành chu vi một mảnh bát ngát ... Không phải cây cối chính là rừng rậm. Dù sao lọt vào trong tầm mắt một mảnh cỏ biếc trời trong, nhất là cái mùa hiện tại này, trăm hoa đua nở, bươm bướm bay lượn, ong mật lượn lờ, thú chạy gầm nhẹ, chim bay kêu to, thật là một bức tranh sinh thái sinh động.

Đường rừng không dễ đi, phần nhiều là thú nhân quét dọn chướng ngại ở phía trước, nhóm giống cái mới chậm rãi đuổi kịp. Cho dù như vậy các thú nhân vẫn không ngừng nhắc nhở, phải cẩn thận một chút, không cần chạy loạn, phải đi theo bọn họ đủ loại. May mà nhóm giống cái đều rất nhu thuận, nghe lời đi theo, không có ghét bỏ bọn họ, như thế làm cho các thú nhân càng tận tâm.

Nhóm giống cái vốn là kết bạn hai ba người cùng thu thập, tìm kiếm có thể ăn có thể sử dụng, hoặc là hái hai đóa hoa nhỏ trở về đưa tặng cho người nhà bằng hữu gì đó. Ngay tại tình cảnh tốt đẹp này...

A, đau quá đau quá...

Một tiếng hét thảm làm lực chú ý của tất cả mọi người đều kéo qua, các thú nhân lại càng nhanh chóng, có người đi trước liền gầm một tiếng hổ, tháo chạy đi qua phương hướng thanh âm.

Liễu Thư đang cúi đầu cố gắng nhìn xem mấy thực vật giống như là màu xanh, nghĩ xem ở trong đó có thể tìm được thực vật địa cầu mình quen thuộc hay không, nhưng mà rất đáng tiếc vẫn không có tìm được. Ngược lại mắt nhìn nhiều cũng bị hoa lên, cô đứng lên muốn xoa xoa mắt, thì động tĩnh bên kia khiến cho cô chú ý, còn chưa có làm ra động tác đã bị Kathy vội vội vàng vàng kéo qua đi.

Chính là tình huống hình như cũng không có quá tệ, trong lúc đó bên kia một giống cái chân thì nhảy mặt thì cau lại, ra sức kêu khóc. Mà ở bên cạnh cô ấy có mấy người bạn tốt đang an ủi, mà thú nhân lúc trước nghĩ đến có tình huống thì lập tức hóa thú đang


/215