Xuyên Nhanh: Nữ Đế Tới, Chỉ Thích Trêu Chọc

Chương 32 Em trai quá yêu tôi phải làm sao bây giờ?

/456


Chương 32 Em trai quá yêu tôi phải làm sao bây giờ?
"... Chị cũng thích Khả Khả."
"Nghe Khả Khả nói vậy, trong lòng chị rất vui, vì vậy chị quyết định thưởng cho em ..."
Ngón tay ngọc thon dài của nữ hoàng bệ hạ gãi gãi cằm nam sủng nhà nàng.
Nàng vừa tiến lại gần vừa chậm rãi nhấn mạnh từng chữ.
... Thưởng cái gì?
Ánh mắt xinh đẹp của Hứa Khả lóe lên, tự nhủ phải lấy tĩnh chế động, lấy bất biến ứng vạn biến.
Bốn mắt nhìn nhau, gần trong gang tất
Hai người đứng gần đến mức có thể cảm nhận được hơi thở của đối phương, có thể nhìn thấy làn da không chút tì vết trên mặt đối phương.
Ngay cả người ngoài đứng xem cũng phải ngừng thở gấp khi nhìn thấy cảnh tượng này, vì sợ làm phiền họ.
Hai người này đẹp lóa mắt.
Đúng là con cưng của thượng đế, giá trị nhan sắc quá cao, giơ tay nhấc chân cũng đẹp đến nao lòng.
Chỉ cần tình cờ mặt đối mặt lại là giống như quay phim thần tượng, mỗi một khung hình đều đẹp như tranh vẽ.
Ở đây toàn là những chàng trai cô gái còn ngây ngô, đang ở độ tuổi khao khát tình yêu đẹp đẽ bí ẩn, đang được tận mắt chứng kiến cô gái có vẻ ngoài lạnh lùng và chàng thiếu niên thanh tú suýt chút nữa... hôn nhau.
Hiển nhiên xấu hổ đến mức tim đập thình thịnh, cộng với sự hồi hộp mong đợi.
... Hôn cậu ấy đi!
... Hôn đi!
...Hôn đi!
Là một vị hoàng đế tốt, từ trước đến nay nữ hoàng bệ họa luôn sẵn lòng lắng nghe ý kiến ​​của dân chúng, tiếp thu những lời khuyên trung thành.
Dưới hàng chục con mắt căng thẳng và mong đợi, Phong Hoa đã không phụ sự mong đợi của mọi người, nàng đặt một nụ hôn chuồn chuồn lướt nước lên gương mặt thanh tú của chàng thiếu niên.
Lúc đôi môi mềm mọng đỏ tươi mang theo hương thơm nồng nàn của cơ thể thiếu nữ chạm nhẹ vào làn da mỏng manh và hoàn mỹ ...
Phong Hoa phát hiện cơ thể của Hứa Khả hơi cứng lại.
Cô cười thầm, chợt lùi lại một bước, kéo dài khoảng cách với chàng thiếu niên nọ.
Sau đó nói nốt.
"…Một nụ hôn."
Trẫm ban thưởng, cứ nhận lấy.
Cũng không cần tạ chủ long ân.
"..."
Hứa Khả vẫn trong trạng thái cứng nhắc, mãi vẫn chưa lấy lại được tinh thần.
Nụ hôn của cô gái giống như ánh mắt của Medusa, có thể phù phép biến một người thành một bức tượng đá ...
-
Tan học về nhà, trên xe.
Phong Hoa và Hứa Khả ngồi ở hai đầu hàng ghế sau của chiếc Rolls-Royce Phantom màu đen.
Ngoại trừ ngày đầu tiên đi học được ngồi trên chiếc xe máy phân khối lớn của chàng thiếu niên, những lần còn lại đều do tài xế đưa đón hai người họ đến trường.
Có thể Hứa Khả sẽ không bao giờ lái chiếc mô tô ngầu lòi của mình nữa, điều này khiến một số nữ sinh trong học viện "Thánh Anh" thích nhìn thấy người đẹp có chút thất vọng và tiếc nuối ...
Phong Hoa âm thầm lấy sách giáo khoa và từ điển tiếng Anh trong cặp sách ra.
Là một người học một hiểu mười, có thể viết "Thiên Thu Sách" khi mới mười tuổi, mười lăm tuổi năm đó đã có thể theo học sĩ đối văn với tân khoa trạng nguyên ở Kim Loan điện, cần cù, gan dạ, hiếu học luôn là phẩm chất tốt đẹp của nữ hoàng bệ hạ,
Gặp phải kiến ​​thức tiếng Anh chưa từng nghe thấy này, mặc dù hiện tại hơi khó học nhưng nàng tiến bộ rất nhanh, Phong Hoa tin rằng một thời gian nữa nàng sẽ vượt qua khó khăn này.
Phong Hoa đang im lặng học thuộc từ vựng tiếng anh mà không hề để ý….
Ánh mắt của chàng thiếu niên đang nhìn nàng ở bên cạnh phức tạp cỡ nào!
Hoặc là...
Phong Hoa đã nhận ra nhưng không vạch trần mà vờ như không biết gì.
Cả đoạn đường không ai nói chuyện với ai, chỉ có tiếng lật trang sách trong chiếc xe yên tĩnh.
Khi đến Hứa gia, cả hai xuống xe.
Hứa Khả đột nhiên vươn tay ra nắm lấy cổ tay mảnh khảnh của cô gái…

/456