Xuyên Qua Làm Nông Phụ

Chương 25 - Chương 25

/91


Editor: ChieuNinh

Buổi tối, Thạch Lý thị thấy Thạch Lai Phúc khuân bao lớn bao nhỏ về nhà, cũng không nói gì, một bên Vương Lan nhếch miệng nói: Đại ca, hôm nay A Qúy chính là chạy bộ vào thành, sao ngài không đợi hắn một chút? Cái này đều mua cho chị dâu sao?

Thạch Lai Phúc nhíu nhíu mày không có lên tiếng, sau lưng Thạch Lai Qúy trừng mắt nhìn Vương Lan nói: Nói bừa cái gì đó, là ta dậy trễ, một hồi để cho Cúc nhi nấu súp nhân sâm cho ngươi, nương còn có đại tẩu tử đều dùng một ít.

Tằng Tử Phu cười cười nói: Ta thì thôi đi, ta đang mang hài tử, canh nhân sâm đối với phụ nữ có thai mà nói là không thể uống được. Nhị đệ muội ngươi trở về cũng dùng ít chút, ngược lại là nương, ngài có thể dùng một phần nhỏ thì đối với thân thể cũng tốt. Vương Lan hừ lạnh một tiếng nói: Chị dâu, A Qúy là có lòng tốt, nếu ngài không cảm kích cũng không nên đi rủa ta chứ!

Tằng Tử Phu chỉ thở dài, thật sự là chẳng muốn so đo cùng Vương Lan. Dù sao mình cũng đã nói rất rõ ràng, vạn nhất thân thể nàng chịu không nổi cùng mình cũng không có quan hệ gì. Nương, con và Phúc ca trở về phòng đây, ngài cũng nghỉ sớm một chút. Thạch Lý thị khoát tay nói: Đi chậm một chút, đừng để bị va chạm. Tằng Tử Phu cười cười gật đầu.

Vào phòng, Tằng Tử Phu tùy ý mở vải trắng ra, Thạch Lai Phúc rửa tay xong nói: Vợ ơi, nàng đoán xem hôm nay bán được bao nhiêu tiền? Tằng Tử Phu cười cười: Bao nhiêu? Thạch Lai Phúc vui rạo rực lấy một lượng bạc từ trong lòng ngực ra nói: Ngoại trừ tiền trong thùng, ta đặc biệt đi đổi một lượng bạc. Một ngày hôm nay liền buôn bán lời hơn một hai đó, trong thùng không đến ba trăm văn.

Tằng Tử Phu nhận một lượng bạc cất vào trong hộp gỗ, hiện tại gia sản để dành khoảng chừng bảy lượng bạc, lại nỗ lực để dành có thể trở thành bạc vạn nha! Hắc hắc. (**Lời tác giả: lúc trước cũng đã nói, một đồng tiền = nguyên nhân dân tệ /1 lượng bạc = 1000 nguyên nhân dân tệ. Tiểu Uyển cũng không biết đổi như vậy đúng hay không, mọi người coi như thông qua đi! Có kiểm chứng cũng chớ đập bể gạch a!)

Cẩn thận khóa kỹ hộp vừa thu được cất dưới giường: Cộng thêm tiền của chúng ta tổng cộng có hơn 600 văn, bảy lượng bạc này ta liền để dành không động tới nó. Về sau thời điểm khẩn cấp mới sử dụng, có thể sử dụng chỉ có 700 văn này, sáng mai chàng thỉnh Vương đại tẩu đến đây một chuyến, ta có một sinh ý muốn tìm nàng kết nhóm làm chung.

Được, đều nghe lời vợ, ta cũng không có việc gì cần dùng tiền, ha ha. . . . . . vợ ơi những đồ chơi này dùng để làm gì vậy? Tính toán làm sinh ý mới hả? Tằng Tử Phu gật gật đầu, vẫy vẫy tay kêu Thạch Lai Phúc lại gần nhỏ giọng thì thầm vài câu bên tai hắn. Thạch Lai Phúc mặt đỏ hồng nhìn nàng dâu của mình nói: Sao vợ nghĩ ra cái này? Cái này cũng được hả? Tằng Tử Phu cười cười nói: Khẳng định, nhà mẹ đẻ Vương đại tẩu không phải có một cháu gái làm nha đầu phòng bếp nhà Trần viên ngoại trên trấn sao? Lần trước chàng cũng làm việc ở đó, lúc đó chẳng phải nhờ quan hệ Vương đại tẩu bên kia sao? Thạch Lai Phúc gật gật đầu: Vợ có bản lĩnh ghê gớm thật! Muộn rồi ta ngủ đi! Nói xong cũng cười xấu xa tìm thú vui trên người Tằng Tử Phu!

Tằng Tử Phu bĩu môi: Đừng làm rộn, đã mệt mỏi cả một ngày. Thạch Lai Phúc cũng biết




/91